Nhưng bản thân Lăng Hàn cũng rất yếu đuối, nếu bị Giáo Chủ nhất tinh phục kích, có lẽ hắn sẽ xui xẻo.
Tiêu chuẩn công mạnh thủ yếu.
Không có biện pháp, ai bảo lực lượng của hắn giảm xuống lục biến
Lục biến bị Giáo Chủ miểu sát, chuyện này có gì lạ?
– Hi vọng có thể an toàn vượt qua thời gian này.
Vận khí của hắn không tồi, ở trên tòa đảo nay đợi gần một năm, hắn không có gặp lại Phong Diệu Lăng, có lẽ hắn đã gặp được đại vận.
Cuối cùng có một ngày, Kim Sắc Cự Nhân gom góp đủ ngân quang tinh thể hắn cần và thoát khốn.
Lập tức, người khổng lồ này đại khai sát giới.
May mắn chính là, lần này tất cả mọi người có chuẩn bị, vừa phát hiện tình huống không đúng thì rút lui.
Phong tỏa trên biển đã biến mất.
Quả là thế, nhất định phải thả Kim Sắc Cự Nhân ra.
Lăng Hàn cũng đạp không mà đi, mặc dù lực lượng của hắn giảm xuống nhưng hắn vẫn nhìn thấy sợi tơ quy tắc, cho nên hắn vẫn có thể phi hành.
Mặt khác, tốc độ của hắn cũng không chịu ảnh hưởng, hắn vẫn bảo trì như cũ , từ đó Lăng Hàn cảm giác vui mừng sâu sắc.
Sau mười hai ngày, hắn đã tới hòn đảo thứ tư.
Còn chưa lên bờ, hắn đã thấy hòn đảo này có lôi đình bao phủ.
A, lôi đảo?
Lăng Hàn kinh ngạc, trước đó theo thứ tự là hỏa, thủy, kim ba đảo, hắn cho rằng nơi này có ngũ hành đảo, nhưng hiện tại hắn phát hiện không đúng.
Có lôi đảo xuất hiện, suy đoán ngũ hành đảo là có sai lầm.