Nhưng mà, hiện tại thanh niên áo đỏ không tâm tình chú ý vấn đề tu vi, mà là lo lắng tính mạng của mình.
Bây giờ đối phương muốn lấy mạng của mình dễ như trở bàn tay.
Hóa Linh Chân Quân muốn giết Chân Ngã cảnh, không phải chuyện nhấc tay hay sao?
– Tha mạng!
Hắn miễn cưỡng quỳ xuống, lại ngẩng đầu nhìn lên Lăng Hàn.
Mặt mũi?
Trước mặt tính mạng, mặt mũi tính là cái gì?
Lăng Hàn mỉm cười:
– Giao lôi đình tinh thạch ra đây.
Khốn kiếp, bị đánh cướp ngược lại.
Thanh niên áo đỏ bất đắc dĩ, hắn giao pháp khí không gian cho Lăng Hàn.
Hắn thật sự hối hận.
Lăng Hàn dùng thần thức quét qua, nha, bên trong lại có bảy mươi chín viên lôi đình tinh thể.
– Cám ơn.
Hắn cười nói.
Thanh niên áo đỏ khóc không ra nước mắt, lúc này mất cả chì lẫn chày.
Đúng lúc này, thân hình Lăng Hàn khẽ động và biến mất.