Đột nhiên nghe thấy thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vọng tới, nhất thời vô số ánh mắt đồng loạt nhìn sang. Khi nhìn thấy đó là một nữ tử xinh đẹp động lòng người không ít người lâm vào tình trạng thất thần trong chốc lát. Một dung nhan mỹ lệ như thế quả thực đã thu hút mọi ánh mắt.
Trong số rất nhiều ánh mắt đó, chợt có một số người nhận ra danh tính của mỹ nhân kia sắc mặt đại biến, hoảng hốt kêu lên.
_”Mỹ Đỗ Toa nữ vương?” _ Gia Hình Thiên, Pháp Mã mấy vị cường giả nhìn thấy vị nữ tử kia mang theo Tiêu Viêm nhanh chóng thối lui vẻ mặt đầy khiếp sợ nhất thời thất thanh kêu lên.
Tiếng hô của mấy người bỗng chốc khiến cho toàn quảng trường đột nhiên xôn xao. Tiếng tăm của Mỹ Đỗ Toa nữ vương tại Gia Mã đế quốc quả thực đã quá nổi tiếng. Mặc dù mấy năm nay tự nhiên bí ẩn biến mất thế nhưng sự nổi tiếng về xinh đẹp và ác độc của nàng vẫn như cũ, không có giảm đi bao nhiêu.
Khác với đám người Gia Hình Thiên đang bàng hoàng khiếp sợ, Hải Ba Đông ít bàng hoàng hơn. Hắn đã từng gặp mặt Mỹ Đỗ Toa, tuy rằng cũng không hiểu rõ quan hệ của nàng cùng Tiêu Viêm nhưng theo cảm nhận của lão thì mối quan hệ này cũng không phải là thù địch, bởi vậy Mỹ Đỗ Toa có mặt ở nơi đây hẳn là không phải xuất hiện thêm địch nhân. “Có nàng xuất thủ, cục diện này hẳn là sẽ tốt một chút.” Trong lòng thoải mái một hơi, Hải Ba Đông nhủ thầm. Dù sao thì Mỹ Đỗ Toa nữ vương cũng là một Đấu Tông cường giả hàng thật giá thật. Mặc dù có lẽ kém hơn Vụ hộ pháp sau khi hắn cắn nuốt linh hồn chúng cường giả, nhưng cũng đủ để bảo vệ Tiêu Viêm. “Không cần kinh hoảng, Tiêu Viêm cùng nàng quan hệ đủ thân thiết không có gì phải lo!” nhìn thấy đám Gia Hình Thiên thần sắc khiếp sợ, Hải Ba Đông vừa cười vừa giải thích.
Nghe thấy như vậy, đám người Gia Hình Thiên mới thở dài, buông lỏng tinh thần.Trong tình huống này, nếu xuất hiện thêm một cường địch như Mỹ Đỗ Toa nữ vương thì có lẽ ở đây không người nào có thể trốn thoát. Đặc biệt là lúc này, thực lực của nàng đã khác trước rất nhiều.
Cùng với thủ ấn Vụ hộ pháp thay đổi, kiện màu đen áo giáp bao phủ bên ngoài thân thể đột nhiên giống như vật còn sống mấp máy hoạt động, những gương mặt ẩn ẩn trong đó chậm rãi tiêu tán cuối cùng hóa thành một cái đầu người hư ảo to lớn chừng một thước. Khuôn mặt của cái đầu đó hiện lên thần sắc vô cùng đau đớn, nhìn qua tựa như đang chịu tra tấn giày vò.
Đối với gương mặt này, những người có mặt nơi đây đều có thể nhìn ra đó là của Vân Sơn lúc trước bị Vụ hộ pháp cắn nuốt linh hồn!
Đầu người Vân sơn kia hư ảo xuất hiện, từng đợt trầm thấp quỷ dị ô ô tiếng vang đột nhiên vang lên, khắp phía chân trời, âm phong không ngừng thổi quét làm người ta cả người lạnh lẽo.
Vân Vận cùng Nạp Lan Yên Nhiên ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hư ảo đầu người hiện lên bên cạnh Vụ hộ pháp, răng cắn chặt môi. Trong lòng tuy rằng cực kỳ phẫn nộ, nhưng cỗ uy áp mạnh mẽ tràn ngập chân trời cũng làm các nàng không dám có chút nào manh động.
Hành động của Vụ hộ pháp, cũng khiến cho Mỹ Đỗ Toa và Dược lão chú ý, lập tức âm thầm cảnh giác.
Bàn tay của Vụ hộ pháp như quỷ trảo chầm chậm từ áo bào giơ ra, nhẹ nhàng cầm lấy hư ảo đầu người, nhe răng cười. Trong lòng bàn tay, ánh sáng màu đen quỷ dị chợt bùng lên chui thẳng vào trong đầu người.
Khi luồng ánh sáng màu đen ào ạt chui vào đầu người hư ảo cũng nhanh chóng bành trướng, chỉ trong nháy mắt mở rộng tới hơn trượng bề rộng, cùng với đầu người không ngừng lớn lên, vẻ thống khổ trên khuôn mặt lại càng rõ ràng rất nhiều. Tiếng kêu thê thảm của linh hồn, luẩn quẩn vang lên, khuếch tán theo từng đợt âm phong. “Sâm la vạn vật: Hồn chi dị lễ!”
Khi đầu người hư ảo dần dần bành trướng tới ba bốn trượng, một tiếng cười đầy âm độc lạnh lẽo chợt vang vọng khắp chân trời!