Nhìn thấy Vụ hộ pháp đảo mắt lập tức đem mục tiêu chuyển hướng về phía mình cùng Dược Lão, hai người Tiêu Viêm sắc mặt cũng đã hơi đổi, lúc trước hắn có thể cùng Dược Lão chiến đấu đến không phân cao thấp, mà hiện tại lại cắn nuốt linh hồn Vân Sơn cho đến linh hồn của các trưởng lão Vân Lam Tông, thực lực tăng vọt. Dược Lão tất nhiên khó có thể lại tiếp tục cùng hắn chống lại, mà Tiêu Viêm hiện tại trong trạng thái trọng thương, cơ hồ không thể nào hợp lại đánh Vụ hộ pháp, bởi vậy, không chỉ không có khả năng cho Dược Lão nửa phần viện trợ, nếu như là lời nói, còn có thể làm Dược Lão phải mệt nhọc bảo hộ nữa là đằng khác. “Cùng hắn liều mạng!” Tay trái nắm chặt lại, Tiêu Viêm cắn răng cùng nảy sinh ác độc, trong lòng hạ quyết tâm, nếu người này thật muốn làm Dược Lão bất lợi, mặc dù là liều mạng cũng khiến hắn không được toại nguyện.
Ngay tại Tiêu Viêm trong lòng chuyển động ý niệm thì Dược Lão cũng chậm rãi bắt lấy cánh tay của hắn, cười nhạt nói: “Giao cho ta đi, ngươi qua bên Hải Ba Đông đi” Tiêu Viêm ngẩn ra, xoay đầu lại nhìn khuôn mặt chứa đựng mỉm cười của Dược Lão, một lát sau, cắn răng thấp giọng nói: “Lão sư, ngươi…. “
“Yên tâm, mặc dù hắn thực lực đại trướng, nhưng muốn giết ta cũng không dễ dàng đâu.” Dược Lão cười lắc lắc đầu, chợt không đợi Tiêu Viêm đáp lời, một chưởng mạnh mẽ vỗ trên vai Tiêu Viêm, một cỗ nhu lực bộc phát ra, đem Tiêu Viêm đẩy tới phương vị của đám người Hải Ba Đông. “Bổn hộ pháp nói qua, hôm nay, hai người các ngươi ai cũng chạy không thoát.” Nhìn Tiêu Viêm bị đám người Hải Ba Đông vây quanh bảo hộ lấy, Vụ hộ pháp cũng cười lạnh một tiếng, áo choàng màu đen cùng ánh mắt đỏ sẫm bắn về phía Dược Lão thần sắc có điểm trắng bệch, giọng the thé nói: “Dược Trần, chẳng lẽ ngươi cho là lấy thực lực của ta bây giờ, ngươi còn có thể là đối thủ của ta sao?” “Muốn linh hồn của lão phu, không trả giá điểm gì sao, chỉ sợ không có được như vậy nữa kìa.” Dược Lão cong ngón tay búng ra, một đoàn bạch sắc hỏa diễm nồng đậm liền từ lòng bàn tay hiện ra, chợt lượn lờ bốc lên, nóng cháy làm cho không gian chung quanh có chút vặn vẹo. Bạn đang đọc truyện tại – http://truyenyy.vn “Trả giá! Bổn hộ pháp đã trả giá rồi mà” (ý nói di chứng để lại sau khi cắn nuốt linh hồn) áo choàng màu đen cùng đỏ ánh mắt đỏ sẫm hơi rối rắm, Vụ hộ pháp lạnh lùng nói: “Nhưng kế tiếp, đó là thời điểm ngươi nên kính dâng linh hồn!” Cảm thụ được ánh mắt kia tràn ngập âm lãnh sát ý, Dược Lão trong lòng cũng hơi chút trầm xuống, xem qua quả nhiên như hắn sở liệu, người kia mạnh mẽ cắn nuốt linh hồn Vân Sơn cùng các cường giả khác, có rất lớn di chứng.
“Tiểu tử, ngoan ngoãn đem báu vật Tiêu gia gì đó ra đi, bổn hộ pháp còn có thể cho ngươi được chết một cách thống khoái!” Vụ hộ pháp lộ ra khuôn mặt như một cái khô lâu, nhìn qua, thật là khủng bố làm cho người ta sợ hãi, mà khô lâu này trong lúc bật thốt lên thì một đôi bàn tay như quỷ trảo cũng đột nhiên chụp vào Tiêu Viêm không hề phản kháng lực.
Bên trong đôi đồng tử quỷ trảo nhanh chóng phóng đại lên, Tiêu Viêm cắn răng, trong cơ thể đấu khí với số lượng không nhiều nhanh chóng bắt đầu khởi động, thúc dục Lưu Ly Liên Tâm Hỏa liều chết phản kích!
Lấy thực lực Tiêu Viêm hôm nay đối kháng với Vụ hộ pháp, kết cục như thế nào, cơ hồ tất cả mọi người đều rõ ràng, bởi vậy, người ở chỗ này, đều chỉ có thể trợn tròn mắt nhìn Tiêu Viêm ngay sau đó phải rơi vào tay Vụ hộ pháp.
Quỷ trảo xẹt qua hư không, nháy mắt liền tới yết hầu Tiêu Viêm, ngay lúc đó không gian đột nhiên một trận dao động, chợt một cái ngọc thủ như bạch ngọc thon dài thoáng ẩn hiện ra, ngón tay ngọc hình thành một cái độ cong huyền dị, ngón tay búng ra, kình phong khủng bố bạo xuất, hung hăng đánh lên phía trên thủ trảo Vụ hộ pháp, khủng bố lực như vậy liền đem thân hình Vụ hộ pháp chấn đắc mấy cái.
Thừa dịp sau khi thân hình Vụ hộ pháp khẽ run rẩy chốc lát, ngọc thủ trực tiếp cầm lấy áo bào Tiêu Viêm, sau đó phi thân lui về phía sau.
“Là ai? Dám nhúng tay vào việc Hồn Điện!” Công kích bị ngăn trở, Vụ hộ pháp sắc mặt nháy mắt âm trầm, ngẩng đầu liền nhìn thấy cô gái xinh đẹp động lòng người.
Nữ nhân xinh đẹp nhàn nhạt liếc nhìn Vụ hộ pháp một cái, một đạo lời nói cùng lúc trước không có sai biệt, lại lần nữa chậm rãi vang lên.
“Tính mạng của hắn, là của ta”