Đế Bá (Truyện dịch)

Chương 25: Thần Nha Phong (thượng)



Lúc này, không chỉ Đại trưởng lão, mà cả năm vị trưởng lão khác đều tập trung ánh mắt vào Lý Thất Dạ. Nếu như chém Từ Huy còn có thể coi là một kỳ tích, dù sao con người cũng có lúc này lúc kia, nói cách khác, có thể do Từ Huy quá kiêu ngạo, không đề phòng nên mới bị Lý Thất Dạ đánh lén thành công.

Nhưng mà, Loạn Tâm Lâm lại không phải vậy. Sáu vị trưởng lão cũng biết, trăm ngàn năm qua, chưa từng có ai trong các thế hệ đệ tử của Cửu Thánh Yêu Môn có thể đi xuyên qua Loạn Tâm Lâm, trừ phi người đó là Đại Hiền Bị sáu vị trưởng lão nhìn chằm chằm, lúc này, Mạc hộ pháp và Nam Hoài Nhân cũng thay Lý Thất Dạ toát ra một thân mồ hôi lạnh.

– Bẩm trưởng lão, Loạn Tâm Lâm vốn dùng để làm loạn tâm người tiến vào, đây cũng không phải là nơi khảo hạch đạo hạnh, chỉ cần đạo tâm đủ kiên định, liền có thể xuyên qua Loạn Tâm Lâm, cái này không hề liên quan gì đến đạo hạnh cao thấp! Đối với chất vấn của Đại trưởng lão, Lý Thất Dạ chậm rãi trả lời. – Hừ, đạo tâm của một phàm nhân như ngươi còn có thể kiên định hơn cả Vương Hầu sao? Hùng trưởng lão bất mãn, hừ lạnh nói.

Lý Thất Dạ hơi nhướng mày, nhìn y một cái, nói: – Trưởng lão, đạo tâm có kiên định hay không liên quan gì đến đạo hạnh chứ? Đạo hạnh cao vẫn không có nghĩa đạo tâm sẽ kiên định! Muôn đời nay, có bao nhiêu Chân Nhân, Thánh Hoàng vì đạo tâm không vững chắc, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma mà chết trong ngậm ngùi. – Cái thứ không biết trời cao đất rộng! Một kẻ như ngươi có tư cách gì mà bình phẩm về Chân Nhân, Thánh Hoàng? Hùng trưởng lão quát khẽ.

Lý Thất Dạ cũng lười không thèm liếc nhìn y nữa, lạnh nhạt nói: – Ta chỉ nói lại toàn bộ sự thật mà thôi, nếu như chư vị trưởng lão cho rằng ta đang nói dối, có thể đến Cửu Thánh Yêu Môn chứng thực rõ ràng đúng sai!

Nam Hoài Nhân nhẹ nhàng gật đầu, thấp giọng nói: – Hùng trưởng lão vẫn luôn chú ý phía chưởng môn, sợ chưởng môn thu được đệ tử thiên tài nào đó. Vì vị trí thủ tịch đại đệ tử vẫn luôn để trống, ông ta từng thương lượng mấy lần với các vị trưởng lão, một mực hy vọng Hà Anh Kiếm trở thành thủ tịch đại đệ tử, có điều, chưởng môn nhân vẫn không cho phép. – Vậy chưởng môn đâu? Lý Thất Dạ cảm thấy có chút kỳ quái, sau khi hắn gia nhập Tẩy Nhan Cổ Phái, chưa từng gặp qua chưởng môn nhân Tô Ung Hoàng.

Nam Hoài Nhân lắc đầu trả lời: – Chưởng môn trước giờ chưa từng ở lại trong địa phận tông môn, vẫn luôn tu hành ở bên ngoài, trên thực tế, ta cũng chỉ gặp được vài lần.

Nói đến đây, Nam Hoài Nhân thấy gần đó có người, nói khẽ: – Trong phái có lời đồn rằng: chưởng môn bị các vị trưởng lão bức ra ngoài, cụ thể thế nào thì không ai biết, tóm lại, chưởng môn rất ít ở lại trong tông môn, hơn nữa khi chưởng môn rời khỏi tông môn, còn dẫn theo một vài hộ pháp, đường chủ nữa.

Lý Thất Dạ vuốt cằm, trầm tư: – Nói như vậy, trong Tẩy Nhan Cổ Phái có nhiều phe phái tranh đấu rồi. Xem ra, tình huống của Tẩy Nhan Cổ Phái so với trong tưởng tượng của hắn còn phức tạp hơn nhiều. – Có người nói là bốn nhóm người. Nam Hoài Nhân đáp lời: – Có một số hộ pháp, đường chủ đi theo chưởng môn, có một số đường chủ đi theo Hùng trưởng lão, những kẻ này vẫn một mực hy vọng Hùng trưởng lão làm chưởng môn, còn có một nhóm người xuất thân từ hệ phái của Đại trưởng lão, bốn vị trưởng lão còn lại đa phần đều tỏ thái độ trung lập. – Đại trưởng lão cũng muốn tranh chức chưởng môn ư? Lý Thất Dạ hỏi.

Nam Hoài Nhân lắc đầu: – Không ai biết Đại trưởng lão nghĩ gì! Nghe người ta nói: ông ta không hẳn hoàn toàn ủng hộ chưởng môn, nhưng mà trước giờ cũng chưa bao giờ tranh giành chức vị chưởng môn, có điều, sức ảnh hưởng của Đại trưởng lão trong phái rất lớn, ông ta nắm giữ đội ngũ chấp pháp trong phái, vô cùng nghiêm khắc, cho nên đa số đệ tử đều e ngại ông ta.

Nam Hoài Nhân nói như vậy, Lý Thất Dạ cũng hiểu biết nhất định về tình huống của Tẩy Nhan Cổ Phái, nghĩ tới đây, Lý Thất Dạ thoáng nở nụ cười, không hỏi thêm gì nữa.

Thần Nha Phong chính là trọng địa của Tẩy Nhan Cổ Phái, thậm chí có thể nói là cấm địa, nếu không được chưởng môn, trưởng lão cho phép, bất luận đệ tử nào cũng không thể lên Thần Nha Phong.

Đồng thời, Thần Nha Phong cũng là ngọn núi chính cao nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái, trên Thần Nha Phong có một tòa cổ viện hình tam giác, tại đây có chứa tất cả bí kíp, công pháp, bảo binh, chân khí, kỳ kim, thần thạch… của Tẩy Nhan Cổ Phái.

Thần Nha Phong được thủ hộ vô cùng sâm nghiêm, có thể nói là ba bước một tốp, năm bước một trạm, ngay cả một con muỗi cũng không thể bay vào được. Toàn bộ Thần Nha Phong đều được các đệ tử tinh nhuệ của Tẩy Nhan Cổ Phái bảo vệ, hơn nữa, bình thường luôn có hai trong số sáu trưởng lão thay phiên trấn thủ Thần Nha Phong.

Đối với Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, Thần Nha Phong quá quan trọng, thậm chí có thể nói, tất cả mọi thứ quý giá nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái đều nằm tại Thần Nha Phong này.

Đồng thời, cũng có một truyền thuyết kể về Thần Nha Phong, nghe nói: khi Minh Nhân Tiên Đế còn chưa gánh chịu thiên mệnh, từng được Thiên Ý trợ giúp, phái một con quạ thần từ trên trời bay xuống, hạ cánh trên đỉnh núi này, Minh Nhân Tiên Đế nhận được quạ thần chỉ dạy, liền xây dựng Tẩy Nhan Cổ Phái tại nơi này.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.