Đế Bá (Truyện dịch)

Chương 21: Thánh Động (thượng)



Ngày hôm sau, khi các trưởng lão Cửu Thánh Yêu Môn đã chuẩn bị xong liền lập tức mời Lý Thất Dạ tới. Đích thân thủ tịch đại hộ pháp Úc Hà làm xa phu đưa Lý Thất Dạ đến nơi sâu nhất của Cửu Thánh Yêu Môn.

Với thực lực và đạo hạnh cường hãn của Úc Hà, đừng nói là ở Cửu Thánh Yêu Môn, dù là khắp Cổ Ngưu Cương Quốc, ông ta cũng là một đại nhân vật trấn áp một phương. Tu sĩ đạt cấp bậc Vương Hầu chỉ cần giậm chân cũng đủ làm đại địa run rẩy.

Nhưng một đại nhân vật như vậy chỉ có thể làm xa phu cho Lý Thất Dạ, có lẽ chẳng ai tin nổi nếu chuyện này truyền ra ngoài.

Cửu Thánh Yêu Môn khởi nguồn từ Cửu Thánh Đại Hiền, trải qua các đời tổ tiên nỗ lực phát triển, hiện nay Cửu Thánh Yêu Môn đã trở nên vô cùng cường đại, đứng đầu các môn phái tại Đại Trung Vực.

Địa mạch của Cửu Thánh Yêu Môn rất rộng lớn, thiên địa tinh khí tràn ngập, nồng đậm đến nỗi như màn sương mù bao phủ toàn Cửu Thánh Yêu Môn, thật lâu cũng khó tan đi. Nhất là bên trong tông thổ của Cửu Thánh Yêu Môn, thiên địa tinh khí càng thêm đậm đặc, dường như không bao giờ biến mất.

Ở nơi tận cùng Cửu Thánh Yêu Môn có một ngọn núi cô độc đứng đó, trên núi chỉ có một động cổ, mà động cổ đó lại bị đóng kín. Cũng không biết động cổ này đã bị phong bế bao nhiêu năm tháng, rễ cây cạnh động cổ cũng đã uốn lượn như rồng, Tử Chi (một loại nấm) càng buông tán cao thấp, mặt trước động cổ loang lổ vết thời gian, bằng chứng cho sự mài mòn của năm tháng.

Nơi này là cấm địa của Cửu Thánh Yêu Môn, chỉ có cấp bậc trường lão trở nên mới có thể tới.

Thánh Động là nơi bí ẩn nhất từ khi thành lập môn phái cho tới nay, tương truyền bên trong Thánh Động có giấu bảo vật động trời. Động này do Thuỷ Tổ – Cửu Thánh Đại Hiền của Cửu Thánh Yêu Môn lưu lại, tất cả các thế hệ chưởng môn và cường giả của Cửu Thánh Yêu Môn về sau đều không có cách nào khai mở được nó.

Có trưởng lão vội mang bút tới, Lý Thất Dạ ra vẻ thần bí, lắc lắc đầu than thở: – Thì ra là thế, thì ra là thế! Cửu Thánh Đại Hiền quả nhiên khó lường.

Nói xong hắn nhúng mực đưa bút, đề vào phía bên phải Thánh Động.

“Nhất Địa Kê Mao” (Lông gà đầy đất) Lý Thất Dạ cũng chẳng phải danh gia viết chữ gì, hắn chỉ tùy tiện viết bốn chữ, khí thế đương nhiên không thể so với Cửu Thánh Đại Hiền. “Thiên Yêu Duy Ngã, Nhất Dịa Kê Mao” (dịch phướt cho vui: Thiên Yêu chỉ mình ta, Đầy đất toàn lông gà) Hai vế câu hoàn toàn không đối gì với nhau, dạng chữ cũng khác biệt, chẳng khác nào tấu hài, vô cùng dở dở ương ương.

Khi Lý Thất Dạ viết xong bốn chữ này, mặt các trưởng lão lập tức biến sắc, bởi bốn chữ này đơn giản đang vũ nhục Cửu Thánh Yêu Môn bọn họ, bốn chữ này không thể nào xứng đối với bốn chữ “Thiên Yêu Duy Ngã” kia được. – Càn rỡ, làm nhục Cửu Thánh Yêu Môn ta! Một trưởng lão giận dữ quát lớn.

Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn ông ta, bình thản nói: – Tên vũ phu nhà ngươi biết gì về sự thâm ảo của văn tự? Ngay cả khổ tâm của tổ tiên mà các ngươi cũng không biết, còn đứng đó mà la lối cái rắm! – Ngươi… Thấy Lý Thất Dạ nói phách lối như vậy, vị trưởng lão này bực tức mặt đỏ gay, chỉ chực bộc phát. “Kẹt… kẹt… kẹt…” Đúng vào lúc vị trưởng lão định phát tác thì một tràng âm thanh nặng nề vang lên, không ngờ Thánh Động lại đang từ từ mở ra.

Nhất thời chư lão Cửu Thánh Yêu Môn trợn tròn mắt, bọn họ không dám tin vào những gì đang nhìn thấy.Bởi bọn họ cũng như các đời chưởng môn, trưởng lão đã tốn biết bao tâm huyết mà không thể lay động Thánh Động dù chỉ một ly. Vậy mà ngày hôm nay, chỉ bằng bốn chữ xiêu xiêu vẹo vẹo “Nhất Địa Kê Mao” kia, vốn không có cách nào so sánh được với bốn chữ rồng bay phượng múa “Thiên Yêu Duy Ngã”, lại có thể khai mở Thánh Động, thực khó mà tin nổi!

Nhất thời, tất cả trưởng lão ở đây đều cảm thấy đầu óc trống rỗng, sững sờ đứng nguyên một chỗ.

– Chuyện… chuyện này sao có thể? Có người thì thào như tự hỏi chính mình.

Lý Thất Dạ bĩu môi, mỉm cười nói: – Vì Thuỷ Tổ của các ngươi là một con gà thành tinh, cho nên mới đối là Nhất Địa Kê Mao.

Đương nhiên hắn không nói cho bọn họ biết bí mật thật sự. Thời gian ấy, Cửu Thánh Đại Hiền còn chưa có tên như vậy, ông ta tự xưng là Cửu Thánh Thiên Yêu đầy khí phách kiêu ngạo. Thỉnh cầu của Âm Nha Lý Thất Dạ muốn mời Cửu Thánh Đại Hiền hộ đạo cho Minh Nhân Tiên Đế bị Cửu Thánh Đại Hiền cự tuyệt ngay lúc đó, ông ta còn tự cao khen mình một tiếng: “Thiên Yêu Duy Ngã”.

Vì Cửu Thánh Đại Hiền dám cự tuyệt thẳng thừng lời mời của hắn, làm Âm Nha Lý Thất Dạ tức giận đánh Cửu Thánh Đại Hiền một trận no đòn, lại còn buộc Cửu Thánh Đại Hiền hiện nguyên hình, vặt sạch lông toàn thân cho hả giận, rồi cười chế giễu: – Nhất Địa Kê Mao.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.