Đế Bá (Truyện dịch)

Chương 17: Luân Nhật Yêu Hoàng (thượng)



Trong đấu trường, Từ Huy nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ một cách đầy độc ác, lúc này hắn hận không thể rút gân lột da, băm xác Lý Thất Dạ thành ngàn khúc.

Trận đấu này rất quan trọng nên đám người Úc Hà đều đến, ai nấy hầu như ngừng thở, nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ.

Mạc hộ pháp và Nam Hoài Nhân cũng không tin Lý Thất Dạ có thể chiến thắng Từ Huy, dù gì thì hắn cũng là một cường giả ở cảnh giới Chân Mệnh, càng thêm đáng sợ là hắn tu luyện qua công pháp cấp Đại Hiền. Lý Thất Dạ mới bái nhập Tẩy Nhan Cổ Phái có vài ngày, đạo pháp còn chưa tu luyện, không thể đánh bại Từ Huy được. – Hắn có thể thắng Từ sư huynh sao? Vì Lý Thất Dạ một hơi xuyên thẳng qua mười bốn tầng rừng Loạn Tâm khiến cho đệ tử Cửu Thánh Yêu môn có chút không tự tin cho lắm.

Một vị sư huynh lắc đầu trả lời: – Điều đó không có khả năng xảy ra! Người thường chiến thắng tu sĩ, từ xưa đến nay, chuyện như thế chưa bao giờ xuất hiện. Trừ khi hắn có được Tiên Đế chân khí, nhưng mà chuyện đó cũng không thực tế, cho dù hắn có Tiên Đế chân khí thì cũng không có đầy đủ mạnh mẽ huyết khí để thúc dục nó. – Đúng vậy, một kẻ còn chưa tu luyện qua bất cứ đạo pháp nào làm gì có khả năng thúc dục Tiên Đế Chân Khí, thế nên cho dù hắn có Tiên Đế Chân Khí đi chăng nữa cũng chẳng sao cả. Liệt Đồ Kiếm Quyết của Từ sư đệ cực kỳ đáng sợ, huyền ảo vô cùng, bá đạo hung mãnh. Nếu hắn bắt đầu liều mạng, thì trừ phi là công chúa hoặc đại sư huynh xuất thủ, nếu không thì chẳng có đệ tử nào trong Cửu Thánh Yêu Môn có thể đánh bại hắn. Có sư huynh đã từng luận bàn với Từ Huy gật đầu đồng ý.

Cũng có đệ tử Cửu Thánh Yêu Môn không tin Lý Thất Dạ có thể chiến thắng lên tiếng: – Kim Điêu Thể của Từ sư huynh mặc dù chỉ là Hậu Thiên Thể nhưng nó lại có tốc độ nhanh vô cùng. Nếu chỉ đem hai khía cạnh tốc độ, công kích ra để so sánh thì tên tuổi Từ sư huynh có thể nói tiếng tăm rất lừng lẫy trong đám đệ tử cùng lứa.

Khỏi cần nói đến Từ Huy, ngay cả Minh Nhân Tiên Đế lúc còn chưa trở thành Tiên Đế cũng phải chịu đau khổ, đám tọa hạ của Minh Nhân Tiên Đế lúc trẻ cũng bị đánh rách da tét thịt, gào khóc kêu to.

Chỉ cần ngươi đột phá đến cảnh giới Thiên Nguyên liền có thể dễ dàng tránh né cây gậy này, nếu như còn không có đạt tới cảnh giới Thiên Nguyên thì chỉ có nước bị đánh.

Đả Xà Côn vốn chỉ là một nhánh cây mọc trên một cây nhỏ trong Vạn Cổ Hung Địa, trải qua vô số năm tháng phát triển mà thành.

Tuy nói tu sĩ chưa đạt cảnh giới Thiên Nguyên thì bất cứ lúc nào cũng có thể bị đánh rách da tét thịt, nhưng mà Đả Xà Côn không thể đánh chết người. Cũng bởi vì thế nên năm đó Âm Nha Lý Thất Dạ mới vất vả lấy cây gậy này từ trong Quỷ Lâm của Vạn Cổ Hung Địa, dùng nó để giáo huấn đám nhóc con Minh Nhân Tiên Đế. – Bốp, bốp, bốp! Từ Huy thoáng cái bị đánh ngã, Lý Thất Dạ cũng không hề lưu tình, quất mạnh vào thân thể của Từ Huy. Trong nhất thời, Từ Huy bị đánh đến thê thảm, trên người chồng chất vết thương, ngã trên mặt đất không dậy được.

Một màn này khiến cho mọi người choáng váng. Úc Hà kinh hãi, vội vàng dùng thiên nhãn quan sát Đả Xà Côn, nhưng mà nó vẫn y nguyên là cây gậy gỗ mà thôi, không có bất kỳ thần lực chấn động, cũng không hề có bất kỳ pháp tắc nào chuyển động, càng không có cấm thuật gì phong tỏa, chỉ là một cây gậy gỗ hết sức bình thường.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.