Khốn kiếp, ta còn không có nói ngươi là ai, làm sao ngươi biết ta nhận lầm?
Mặc Tử Vân vô cùng hoài nghi, vẻ mặt và ngữ khí như vậy, tại sao giống gia hỏa không chịu trách
nhiệm kia?
Nàng đang hoài nghi, những người khác lại nhìn vào Đại Hắc Cẩu, dù sao, hắn mới là kẻ thân mang
Bạch Ngân chiến giáp.
Trong vực sâu nguyên thủy, chủng loại chiến giáp sẽ đại biểu thân phận.
Môn đồ Đại Đế?
Ở chỗ này đã có tám chi đội ngũ môn đồ Đại Đế, cho nên, bốn người này khẳng định thuộc về Chân
Long thành.
Tê, Chân Long Đại Đế lúc nào có khẩu vị nặng như vậy, thế mà thu chó làm môn đồ?
– Môn hạ Chân Long Đại Đế?
An Hà Minh hỏi, mặc dù tất cả mọi người đều biết đây là “sự thật”.
– Không sai.
Đại Hắc Cẩu ngẩng đầu ưỡn ngực.
– Cẩu gia chính là đại đệ tử của Chân Long Đại Đế, Hắc Sát Cẩu Vương!
Mọi người đổ mồ hôi lạnh, môn đồ Đại Đế xưng là “vương” cũng bình thường, mà gia hỏa này là chó,
được xưng là “Cẩu Vương” cũng đúng, nhưng nói ra trong miệng của nó, vì cái gì mọi người có cảm
giác muốn đánh?
Ánh mắt của bọn họ đánh giá đồ lót sắt của Đại Hắc Cẩu, không có cách, thứ này quá chói mắt.
– Các ngươi. . . Đừng nghĩ cướp bảo bối của Cẩu gia!
Đại Hắc Cẩu lập tức cảnh cáo.
– Chúng ta không có hứng thú như vậy!
Mọi người lập tức nói ra, thậm chí còn cảm thấy buồn bực xấu hổ.
Trời ạ, khẩu vị của bọn họ phải nặng cỡ nào mới có thể đi đoạt một cái chó đồ lót?
– Nhà ngươi lão Cửu đâu?
Mặc Tử Vân lấy lại tinh thần, nàng hỏi Đại Hắc Cẩu.
– A, lão Cửu.
Đôi mắt Đại Hắc Cẩu đảo một vòng, nó lập tức ăn nói lung tung.
– Ngươi chính là Mặc Ngư Tử sao, lão Cửu nhà ta nói, hắn từ nhỏ đã có một người yêu thanh mai trúc