Đừng nhìn uy lực phù binh chỉ cao hơn Quách Vũ Hàng hai tiểu cảnh giới, nhưng đến cấp độ Giáo Chủ, chênh lệch một tinh đã rất lớn, huống chi còn là hai tinh?
Hắn cũng không phải Lăng Hàn, có thể yêu nghiệt đến mức vượt đại cảnh giới chiến đấu.
Phải biết rằng, đến cấp bậc Giáo Chủ, có người nào không phải thiên tài trong thiên tài?
Nghĩ vượt cấp chiến đấu?
Ha ha, chí ít đạo tử như hắn không làm được, có thể giao thủ với cùng giai đã rất tốt rồi.
Hắn trốn, kiếm quang màu tím đuổi theo không bỏ, kiếm quang cũng không phải thực thể, mà là cường giả thông qua thủ đoạn đặc thù bảo tồn công kích trên phù binh, tốc độ cũng hơn xa võ giả cùng giai.
Xoát, kiếm quang chém tới.
Quách Vũ Hàng bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể chống đỡ, bằng không bị Giáo Chủ ngũ tinh đánh trúng, hắn sẽ bị đánh chết không còn cặn bã.
Hắn dốc hết toàn lực đánh ra một kích.
– A!
Hắn kêu gào thảm thiết, thân thể bay ra ngoài, hắn có thể thấy rõ ràng, nửa người dưới của hắn không còn.
Đã bị kiếm quang xoắn nát.
Kiếm quang màu tím cũng biến mất trong hư vô.
Một kích này, vượt qua.
Nhưng mà Quách Vũ Hàng lại kêu gào thảm thiết, chớ nhìn hắn chỉ bị đánh nát nửa người dưới, nhưng ý chí võ đạo trong kiếm quang màu tím lại xâm nhập vào cơ thể của hắn, hắn muốn động ngón tay cũng khó.
Hắn lộ ra vẻ sợ hãi, trước đó hắn đối đãi với Lăng Hàn thế nào? Hiện tại phong thủy luân chuyển, hắn đã yếu ót vô lực, hoàn toàn biến thành thịt cá trên thớt, chỉ có thể mặc cho Lăng Hàn xâm lược.