Lăng Hàn không muốn chiến đấu, bởi vì hắn có yêu nghiệt thế nào thì thực lực mới đạt bát biến, cho nên hắn còn chưa có tư cách đánh một trận với cấp Giáo Chủ.
Bởi vậy,sau khi đánh ra Huyễn Cảnh Hắc Mang, hắn lập tức rút lui, chạy thắng về hướng đại thụ.
Hái trái cây, rời đi.
XIU…UU! Hắn chạy khỏi mảng rừng rậm trước mắt liền thấy gốc đại thụ cao lớn xuất hiện trước mắt, trông giống như một tòa núi nhỏ.
Rõ ràng khoảng cách từ chỗ hắn đến gốc đại thụ còn gần trăm trượng, nhưng hắn lại bị bóng cây che phủ hoàn toàn.
Lăng Hàn quét mắt nhìn qua khỏa trái cây màu xanh.
Đang rơi từ trên cây xuống.
Thân hình hắn nhảy lên, đưa một tay ra hái lấy khỏa trái cây màu xanh kia.
Lúc này, La Hoa Đường đã đuổi đến. Hắn nhìn chằm chằm vào sau lưng Lăng Hàn, lập tức thét một tiếng rồi phóng đến.
Thân hình Lăng Hàn nhảy lên, hướng thẳng đến phía trên đại thụ mà đi.
Gốc cây này vô cùng lớn, bên trên , nhưng vẫn có cơ hội hái trái cây.
Lúc này, nhất định phải hái được trái cây. Đợi đến khi hắn có thành tựu cấp Giáo Chủ, không, chỉ cần đạt đến Cửu Biến là có thể đánh với La Hoa Đường một trận, thậm chí sẽ chiến thắng.
Tất nhiên La Hoa Đường cũng không bỏ qua Lăng Hàn. Hắn lập tức đuổi theo, tuyệt đối không để Lăng Hàn chạy mất, càng không thể để Lăng Hàn hái được tiên quả.
– A…!
– Ách!
Cả hai đồng thời phát ra tiếng kêu, lập tức từ trên trời ngã xuống.
Chuyện gì xảy ra?
Vừa nhảy đến độ cao nhất định, áp lực liền giống như một chiếc búa lớn, hướng thẳng về phía Lăng Hàn và La Hoa Đường đập xuống khiến cho cả hai cùng rơi xuống đất.
Tu vi của hai người tuy chênh lệnh nhưng đều bị thổ huyết, thân thể vô cùng khó chịu.
Cảnh giới càng cao, lực lượng oanh kích càng lớn.
XÍU…UU!, XÍU…UU!, Lúc này, hai người thanh niên áo xanh và thanh niên áo tím cùng chạy đến, nhân lúc Lăng Hàn bị thương liền ra tay đánh tới.
– Hổ xuống đồng bằng cũng không tới lượt các ngươi khi dễ!
Lăng Hàn cười lạnh, đánh ra một quyền đầy sát khí.
Lập tức hai kẻ kia trợn tròn mắt lăn ra đất. Sinh mạng đã bị chấm dứt.
Thức hải bị phá nát, há có thể không chết sao?
Cho dù ngươi có nhiều linh thân hơn nữa cũng vô dụng. Dưới quyền của Lăng Hàn thì mọi linh thân đều sẽ bị phá tan, tính mạng sao có thể giữ được.
– Đáng chết!
La Hoa Đường lạnh lùng nói. Tuy hắn không quan tâm sinh tử của hai gã tùy tùng này Nhưng ngay dưới mí mắt của hắn, Lăng Hàn lại có thể giết hai người này, đây không phải là đánh vào mặt hắn sao?
Cho nên, sát khí của hắn lập tức dâng lên.
Sau khi chuyển động vòng quanh đại thụ, Lăng Hàn liền hiểu rõ, không thể đi lên phía trên đại thụ, nếu như cố ý thì thân thể nhất định sẽ bị chấn đến chết.
Đồng dạng, La Hoa Đường cũng không dám nhảy lên cao, chỉ có thể truy đuổi Lăng Hàn vòng quanh thân cây.