Cây trượng này vẫn gọi là Hỏa điểu trượng.
Hỏa điểu trượng chính là pháp khí Thánh cấp, dù giới hạn bởi cảnh giới của Lăng Hàn cho nên không thể phát huy uy lực vốn có, nhưng không khó khăn khi đối kháng uy năng chuẩn Giáo Chủ.
Lăng Hàn vung trượng, hẳn cảm giác lực lượng trong cơ thể bị hấp thu rất lớn, sau đó Hỏa điểu trượng bị thúc giục và bắn ra tia sáng màu lam bắn về phía Liên Tương Kiệt.
Banh!
Ánh sáng màu lam va chạm với đao kiếm, tất cả đều bị hủy diệt.
Đối kháng một kích này, hai người ngang tay.
Không có biện pháp, đều là uy lực chuẩn Giáo Chủ, tự nhiên không ai thua ai.
Liên Tương Kiệt sững sờ, không nghĩ tới trên người Lăng Hàn cũng có một kiện pháp khí cấp Giáo Chủ.
Phải biết, pháp khí này là thứ sau khi Liên Ngọc Đường bị giam trong sào huyệt Chân Hoàng, hắn mới được gia tộc ban cho, bởi vì, có khả năng sau này hiắn sẽ nâng đại kỳ của Thiên Bi Đế tộc, tự nhiên bắt đầu vũ trang cho hắn.
Nhưng Lăng Hàn dựa vào cái gì?
Chỉ là thế lực Thánh cấp, tại saeo lại có nội tình thâm hậu như thế?
– Đến!
Lăng Hàn thúc giục Hỏa điểu trượng tấn công Liên Tương Kiệt.
Một tia sáng màu lam bay dtới, cùng lúc đó, hắn cũng nâng trượng tấn công Liên Tương Kiệt.
Bành! Bành! Bành!
Hai người kịch chiến, một mặt là pháp khí va chạm với nhau, một phương diện khác là thực lực bản thân va chạm với nhau, cái trước, Liên Tương Kiệt cũng không yếu, nhưng nói đến cái sau, hắn có thúc ngựa cũng không cách nào so sánh với Lăng Hàn.
Chỉ qua mấy chiêu, Liên Tương Kiệt trốn tránh Lăng Hàn, hắn không dám liều mạng, chỉ có thể thúc dục pháp khí oanh kích.