– Hô!
Tiểu Thanh Long dừng tay, nó cố ý lau trán:
– Đánh giá thấp ngươi nha, không ngờ có thể ngăn cản trăm chiếu của Long gia.
Chính mình thắng?
Ngưu Đẳng Phi không cảm giác vui sướng chút nào, chỉ có cảm giác nhục nhã. Đường đường thế hệ bạch ngân, trong tinh huống một đấu một nhưng hắn khó khăn lắm mới có thể ngăn cản trăm chiêu, hơn nữa còn trong tình huống đối phương dùng một tay.
Việc này chính là sỉ nhục.
– A, Ngưu huynh?
Lúc này, một giọng nói vang lên, cũng làm tất cả mọi người quay đầu nhìn sang.
Phía bên trái có đám người bay tới, người nói chuyện cóthân thể như ngọc, dáng vẻ đường đường, trên người ciòn có hai tia sáng một vàng một bạc, chúng diễn hóa thành các loại huyền diệu.
Ngưu Đằng Phi nhìn thoáng qua, gật gật đầu:
– Liên huynh.
Người trẻ tuổi vừa xuất hiện là tehế hệ bạch ngân của Thiên Bi Đế tộc, tên là Liên Tương Kiệt.
Ngưu Đằng Phi xốc lên tinh thần, vừa rồi hắn suýt không địch lại Tiểu Thanh Long, hắn không muốn chuyện xấu bị người khác bidết, hắn vội vàng nói:
– Tại sao Liên huynh lại tới đây?
– A, Thánh Nhân gia tộc đang thăm dò trong ma vụ, cho nên chúng ta nhàn rỗi không việc gì làm, cho nên chúng ta đi dạo chung quanh, không nghĩ tới lại gặp được Ngưu huynh.
Liên Tương Kiệt nói, sau đó nhìn sang ba người Lăng Hàn, nói:
– Ba vị này là?
– A, Cửu Dương Thánh Địa.
Ngưu Đằng Phi thuận miệng nói.
Liên Tương Kiệt lộ ra vẻ mặt khinh thường, Thánh Địa?
Ha ha, Thánh Địa lúc nào có thể ngồi ngang hàng với Đế tộc rồi?