– Ngươi không phải không đánh với ta sao?
Thủy Nhất cười nói.
Lăng Hàn xoa tay:
– Cho đủ phí xuất tràng, ta đương nhiên không ngại xuất thủ.
– Ha ha!
Thủy Nhất cười to, nhưng hắn nhanh chóng lắc đầu:
– Nhưng mà, ngươi không thể nào là đối của ta.
– Ồ?
Lăng Hàn nhíu mày.
– Trong cùng giai, ta không có đối thủ.
Thủy Nhất bình tĩnh nói, giống như hắn nói chuyện rất bình thường.
Lăng Hàn cũng cười:
– Đúngi lúc ta cũng vô địch cùng giai, quét ngang tất cả.
Nghe hai người này nói chuyện, các Đế tử có xúc động đánh người.
Các ngươi không xem ai ra gì, nói như vậy ngay trướec mặt nhiều Đế tử như thế, không sợ gió đau đầu lưỡi hay sao?
Nhưng trên thực tế, trước đó Lăng Hàn thật sự quét ngang cùng giai, mà Thủy Nhất cũng dùng thực lực để chứng mindh, đánh nhau cùng cấp, không người nào là đối thủ của hắn.