Chân Ngã cảnh thổi kèn lại lại có thể ảnh hưởng Hóa Linh cảnh, hơn nữa cho dù là Hóa Linh cảnh có chuẩn bị cũng ngăn không được.
Từ điểm này đã nói rõ, trâu bò!
Là vương bát đản nào làm ra?
Đại Hắc Cẩu lại đi lấy kèn lệnh, lần này Lăng Hàn không có giật lại nên nó chiếm được. Quá hãm hại!
Khóe miệng tiểu Thanh Long co giật, hắn đường đường ấu tử Chân Long nhưng lại học sói tru, thật mất mặt. Không đơn giản, việc này dính tới quy tắc.
Sắc trư nói ra.
Cùng một thời gian, ba người Lăng Hàn dựng ngón giữa với nó. Uy uy uy, các ngươi có ý gì?
Sắc trư lớn buồn bực. Một con sắc trư đột nhiên chững chạc đường hoàng, thật sự khó làm người ta tiếp thu!
Lăng Hàn nhổ nước bọt.
Sắc trư không còn gì để nói, yếu ớt nói: Ở trong lòng các ngươi, chẳng lẽ trư đại gia không đáng tin cậy như vậy sao? Vô cùng!
Ba người Lăng Hàn cùng gật đầu.
Sắc trư tức giận, không để ý tới không bọn họ.
Lăng Hàn hết sức tò mò: Không biết đồ chơi này có tác dụng với cảnh giới nào? Nghĩ lại có lẽ chơi rất vui, thời điểm đối phương đang trang bức, đột nhiên ngẩng lên lên tru như sói, tràng diện kia, chậc chậc.
Đại Hắc Cẩu cười hắc hắc, thân là kẻ chuyên hại người, nó nghĩ ngay phải lợi dụng thứ này như thế nào. Một đám Thánh Nhân cùng nhau tru như sói, thật sự làm người ta chờ mong!
Tiểu Thanh Long cũng nói ra.
Lăng Hàn lắc đầu: Thánh Nhân thì không cần suy nghĩ, nhất định không có cách tác dụng gì.
Thánh Nhân đã gần với Tổ Vương, bản thân đã có thể dung nạp đạo tắc, vạn pháp không dính, cho nên, kèn lệnh này không thể làm Thánh Nhân tru lên như sói, nghĩ cũng đừng nghĩ.