Hổ Nữu giơ kèn lệnh lên, nàng dùng sức thổi một cái nhưng không có âm thanh gì.
Nàng không tin tà, lại thổi nhiều lần, vẫn giống như vậy.
Chơi không vui.
Nàng đưa kèn lệnh trả cho Lăng Hàn, vẻ mặt tức giận.
Nữ Hoàng cũng cầm thử, nhưng cũng không có hiệu quả gì.
Đúng lúc này, chỉ thấy Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu cũng chạy tới, bọn họ đi dạo ở gần đó, vừa vặn thấy ba người Lăng Hàn. Ha ha ha!
Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đều cười to, hiếm thấy thời điểm Lăng Hàn xuất thủ lại ăn thua thiệt. Tiểu Hàn tử, ngươi cũng có thời điểm ăn thua thiệt nha.
Đại Hắc Cẩu còn bỏ đá xuống giếng.
Lăng Hàn cười nói: Đúng vậy, ai mà không có lúc ăn thua thiệt chứ.
Lăng Hàn không để ý tới đối phương, hắn lấy ra kèn lệnh và bắt đầu nghiên cứu.
Hắn ra tay là bởi vì hắn mơ hồ cảm thấy đồ chơi này có lạ thường, nhưng cụ thể là cái gì thì hắn không biết, mới cần phải đi nghiên cứu.