Két!
Cửa phòng bị đẩy ra
Một là Tống Lam, đầu nàng đội tán hoa, hồng sa che mặt, mặc hỉ bào đỏ thẫm, nhưng hiển nhiên thân thể bị áp chế, bị hai nữ tử một trái một phải dìu dắt, một đường đi đến bên giường, sau đó ngồi xuống.
Tống Lam, ngươi đừng không biết tốt xấu.
Một nữ tử nói ra: Phải biết rằng, ngươi gả cho thiên tài Mạo gia Mạo Vân Thiên, tuy hơn một trăm tuổi cũng đã bước vào Chân Ngã cảnh, tương lai nói không chừng có hi vọng thành Tôn Giả! Nếu không phải ngươi là bài danh thứ chín Tuyệt Sắc bảng, loại chuyện tốt này cũng không đến phiên ngươi! Đúng vậy, biểu muội, Mạo Vân Thiên là nhân tài, thiên phú võ đạo càng kinh người, đốt đèn lồng cũng tìm không ra lang quân như ý, ngươi không muốn sẽ có người đoạt đấy.
Một nữ tử khác cũng nói ra, một đóng vai phản diện, một đóng giai chính diện.
Tống Lam không nói, nàng giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng tu vi bị phong ấn, nàng chống cự cũng vô dụng.
Hai nữ tử lại khuyên nhủ và dọa dẫm, một thì nói tốt, vừa đấm vừa xoa.
Lúc này cửa phòng mở ra, một nam tử đi vào, hắn nhìn sắp ba mươi nhưng tướng mạo anh tuấn, càng có khí chất cường đại. Thiên thiếu!
Hai nữ tử đứng lên thi lễ với nam tử.
Nam nhân này chính là Mạo Vân Thiên, hắn là chú rể hôm nay, hắn đã uống đến say khướt, bước chân lảo đảo. Thiên thiếu, chúng ta sẽ không quấy rầy các ngươi.
Hai nữ tử cười nói, bọn họ đi ra ngoài cửa, nhưng một nữ tử trong đó thời điểm đóng cửa nói vào: Nếu Thiên thiếu cam tâm tình nguyện, chúng ta cũng có thể lưu lại tham gia náo nhiệt.