Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Tiết Băng Nguyên càng lúc càng lớn, tất cả mọi người sợ hãi.
Chẳng lẽ… Lăng Hàn muốn luyện hóa Tiết Băng Nguyên hay sao?
Nói ra sẽ không có người tin tưởng.
Một Chú Đỉnh, chẳng những đánh bại Sinh Đan, còn chém giết? Đây không phải chuyện đầm rồng hang hổ hay sao?
Hơn nữa, sau lưng Tiết Băng Nguyên còn có một vị cường giả cấp Giáo Chủ, ngươi không sợ Liễu Tam Quân tức giận hay sao?
Tiểu tử, dừng tay! Mau dừng tay!
Tiết Băng Nguyên kêu thảm thiết, hắn thật sự không gánh nổi, nếu liều chết như thế, hắn sẽ bị luyện hóa.
Lăng Hàn lại làm như không nghe thấy, thân nhân bằng hữu chính là nghịch lân của hắn, cho nên một khi có người chọc vào, hắn nhất định phải đánh trả, làm cho tất cả mọi người biết, đây là giới hạn thấp nhất không thể vượt qua.
Tiết Băng Nguyên không nghĩ tới Lăng Hàn ác như vậy, thật sự muốn dồn hắn vào chỗ chết.
Hắn bất đắc dĩ, đành phải cầu cứu Liễu Tam Quân.
Ban đầu hắn không muốn liên lạc với Liễu Tam Quân, nào có chủ nhân đi chùi đít cho nô tài? Lại nói, hắn đường đường Sinh Đan cảnh, hắn không thể giải quyết Chú Đỉnh cảnh, với tính tình nóng nảy của Liễu Tam Quân ảy, về sau sẽ cho phép hắn đi theo hay sao?
Cho nên, trước đó hắn vẫn muốn dựa vào sức một mình thoát khốn, hiện tại hắn không thể xông ra ngoài, cầu xin tha thứ chính là kết quả duy nhất, hắn đành phải vận dụng một chiêu cuối cùng.
Còn sống mới có hi vọng, chết đi sẽ thành không.
Lăng Hàn cười lạnh, hắn di chuyển quanh trận pháp, nhìn thì hắn rất tùy ý, nhưng mỗi một bước chân đều ẩn chứa thần niệm dẫn động thiên địa đại thế.
Với thực lực của hắn bây giờ, đương nhiên không có khả năng dời bước thành Sinh Đan đại trận, nhưng trận pháp đã thành, hắn chỉ cần cố thêm chút lửa thì dễ hơn gấp trăm lần. A! A! A!