Đây chính là Triệu Tiếu đấy, là cao thủ Chú Đỉnh, hắn bị một Trúc Cơ đánh ngã?
Đầm rồng hang hổ.
Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình.
Ngươi chính là Trúc Cơ cảnh đệ nhất nhân, nhưng cũng không thể mạnh như thế được.
Ha ha!
Đại Hắc Cẩu duỗi móng vuốt ra giẫm lên đầu Triệu Tiếu, nói: Bản tọa là chủ nhân của tiểu Hàn tử, các ngươi dám khi dễ nhân sủng của bản tọa, hôm nay bản tọa sẽ giáo huấn các ngươi!
Triệu Tiếu chưa bị đánh ngất xỉu, hắn biết rõ móng vuốt của một con chó đặt lên đầu của mình, hắn tức giận muốn nổ phổi.
Nhưng hắn là Chú Đỉnh cảnh, hiện tại lại bị một con chó Trúc Cơ cảnh giẫm dưới chân, hắn làm sao chịu nổi.
Lăng Hàn mỉm cười: Ta tới đánh các ngươi!
Hắn nhanh chân tiến lên phía trước, cũng ép tới gần Liễu Huân Vũ cùng Hàn Băng.
Liễu Huân Vũ và Hàn Băng không tự chủ lui về phía sau, Lăng Hàn tạo áp lực lên bọn họ quá lớn, giống như thần linh vô thượng tiến tới gần bọn họ.
Làm sao có thể chứ, chỉ là một Trúc Cơ… Ồ! Chú Đỉnh!
Hai người đồng thời kinh hô, lúc này mới nhìn ra Lăng Hàn đã bước vào Chú Đỉnh cảnh.
Cũng khó trách bọn họ không nhìn ra trước, bởi vì mới không bao lâu, bọn họ làm sao có thể tin tưởng Lăng Hàn đã đột phá Chú Đỉnh cảnh chứ?