Tinh thần Lăng Hàn chấn động mạnh, hắn sử dụng Sinh Mệnh Tinh Hoa tẩm bổ tiên cơ thứ hai.
Rốt cuộc cũng vượt qua thời kì yếu đuối nhất, hiện tại giống như một đứa trẻ gào khóc đòi ăn, tham lam hấp thu năng lượng sinh mệnh của Lăng Hàn.
Rất nhanh, Lăng Hàn không thể không ăn thêm một Sinh Mệnh bảo quả, bằng không bản nguyên của hắn sẽ bị tiêu hao không còn.
Nhưng tiên cơ thứ hai giống như một cái động không đáy, vẫn không thể đạt tới trạng thái thành hình, vẫn còn tiếp tục hấp thu năng lượng sinh mệnh.
Khốn kiếp, ngươi muốn hút khô ta sao?
Lăng Hàn nói thầm trong lòng, nhưng hắn cũng biết, hắn hiện tại xây thế Tiên Đạo Cơ Thạch hoàn mỹ vô khuyết, việc này sẽ tiêu hao rất lớn, hơn nữa, Thiên Đạo Cơ Thạch của ngươi khác xây dựng dựa trên cơ sở của Nhân Đạo Cơ Thạch, tiêu hao sẽ rất nhỏ, hắn thì sao?
Bắt đầu từ số không, tiêu hao sẽ giống nhau sao?
Liều mạng.
Lăng Hàn lại ăn một viên Sinh Mệnh bảo quả, nhưng sau khi trôi qua mấy giờ, hắn đã hao hết chín Sinh Mệnh bảo quả, nhưng vấn đề là, tiên cơ thứ hai vẫn chưa hoàn toàn vững chắc.
Đã đến lúc này, chẳng lẽ còn có thể bỏ dở nửa chừng?
Lăng Hàn chỉ có thể cắn răng, hắn sử dụng năng lượng sinh mệnh cung cấp.
Cùng lắm thì sống ít đi mấy năm, hắn đang ở thời kì trẻ tuổi, Trúc Cơ lại có thọ nguyên ngàn năm, bước vào Trúc Thiên Cơ lại có thêm ba trăm năm thọ nguyên, hắn có thể liều mạng không muốn ba trăm năm thọ nguyên kia.