Bởi vì không tiến vào trạng thái, ban đêm Lăng Hàn vẫn đi quyết đấu với đại quân thi hài, đầu tiên hắn muốn tiếp tục tìm “ấn ký”, thứ hai hắn muốn phát tiết một chút, dù sao, việc này đặt lên người của ai, người đó vẫn cảm thấy rất khó chịu.
Ta tu luyện hoàn mỹ là sai hay sao?
Khẳng định là có biện pháp, cùng lắm từ bỏ tiên cơ, tu luyện lại lần nữa.
Nhưng làm như vậy nhất định lãng phí to lớn.
Lăng Hàn vừa huyết chiến vừa nghĩ tới việc này, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể xây dựng khối Tiên Đạo Cơ Thạch thứ hai?
Kỳ thật xây không khó, khó khăn nằm ở chỗ làm cách nào bảo trụ nó không bị cơ thạch thứ nhất chấn bể.
Một đêm qua đi, hắn có một suy nghĩ to gan.
Đến!
Vào lúc mặt trời vừa lên, Lăng Hàn lập tức ngồi xếp bằng, hắn ăn một viên Sinh Mệnh bảo quả, lại bắt đầu xung kích Trúc Thiên Cơ.
Ông, hắn điều khiển Tiên Đạo Cơ Thạch bay ra ngoài, nếu ngươi ảnh hưởng đến việc ta xây dựng tiên cơ thứ hai, vậy ta lấy ngươi ra ngoài.
Kể từ đó hắn sẽ phân tâm, nhưng đột phá là việc hết sức chuyên chú, hơn nữa có tính nguy hiểm quá lớn, nếu không cẩn thận sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Đổi thành người khác, bọn họ tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như Lăng Hàn, cho dù có mạo hiểm cũng phải tìm sư môn trưởng bối thủ hộ, nếu thật gặp phải nguy hiểm cũng phải trấn áp thương thế, tiến hành trị liệu.
Hiện tại Lăng Hàn đi đâu tìm người?
Trở về Thiên Hải tinh, hắn chỉ có thể tìm Hầu ca cùng Trần Phong Viêm.
Nhưng Hầu ca bị trấn áp dưới chân núi, chỉ có thể vận dụng ý niệm huyễn hóa, có thể trợ giúp hắn hay không thì không nhất định, Trần Phong Viêm luôn trốn đi bế quan tu luyện, gặp hắn một lần còn khó hơn lên trời.