Nam nhân tương đối tùy ý, bọn họ ngồi trên mặt đất, chấp nhận một đêm hai đêm đều được.
Nhưng nữ nhân không như thế, có người thận trọng, cho rằng tướng ngủ không nên bị người ngoài nhìn thấy, cho nên đều mang theo lều vải, dù sao cũng rất thuận tiện.
Lăng Hàn lặng lẽ đi qua, hắn mò tới bên cạnh lều vải của Mã Thu Linh.
Hắn phát động nhãn thuật, tuỳ tiện nhìn xuyên thấu lều trại, phát hiện vị trí đầu của nàng, sau đó lấy mảnh vỡ mộ bia đập xuống.
Phanh!
Một tiếng trầm đục vang lên, Mã Thu Linh nào nghĩ sẽ có người đánh lén mình?
Bọn họ đã đạt thành ước định tạo thành đồng minh, ai xuất thủ lúc này chính là đại địch của mọi người, sẽ bị liên thủ tiêu diệt, cho nên nàng an tâm nằm ngủ, dù sao bên ngoài có người canh gác.
Bị mảnh vỡ mộ bia đập trúng, cho dù ngươi trâu bò cũng vô dụng, ngươi sẽ lập tức ngất đi, sau đó sẽ bị vận rủi quấn thân, thời gian vận rủi bám vào người rất dài.
Nhưng âm thanh trầm đục cũng làm mọi người bừng tỉnh, dù sao đều là cấp bậc Tầm Bí cảnh, một chút gió thổi cỏ lay cũng làm bọn họ thức giấc.
Xảy ra chuyện gì?
Bọn hắn đều kinh hô, ai cũng nhìn thấy lều vải sập xuống, gương mặt xinh xắn của Mã Thu Linh lại xuất hiện cục u lớn phá hủy mỹ quan.
Hiển nhiên, cục u này không phải Mã Thu Linh tự mình đánh mình, mà là bị người ta đánh lén.
Ai làm?
Phải biết bọn họ đã tạo thành đồng minh, hiện tại lại có người xuất thủ trong bóng tối, làm vậy không phải phá hư đồng minh hay sao? Còn ai dám tin tưởng người khác?
Kim Ngọc Lộ đi tới, nàng chính là đệ tử của Hóa Linh Chân Quân, tự nhiên có vài phần uy nghiêm, sau khi xem xét, vẻ mặt nàng đầy cổ quái: Dường như có người dùng bia đá gõ, mặt trên còn có chữ.
A?
Mọi người cảm thấy kỳ quái, cầm một tấm bia đá nện người, rốt cuộc người hành hung có ý gì?
Nhục nhã hay sao? Tất cả mọi người, chuyện này phi thường ác liệt, nhất định phải tra ra hung thủ!