Ầm! Ầm! Ầm!
Phía sau Lăng Hàn dâng lên sóng nước cao trăm trượng, mặt hồ lắc lư rất mạnh, bạch tuộc muốn tăng thêm phiền toái cho Lăng Hàn, độ khó khi khống chế thuyền nhỏ cũng cao hơn.
Cũng may, niệm lực của hắn vô cùng cường đại, nếu như có sai lầm, niệm lực cũng có thể kịp thời điều chỉnh đầu thuyền, tiếp tục tiến lên theo phương hướng chính xác.
Đây là đại đào vong, đại bạch tuộc giống như vô địch, chỉ có thể tránh né nó truy sát.
Qua một lúc, cuối cùng bờ hồ cũng xuất hiện.
Lăng Hàn vui mừng, hắn lại khua mái chèo một cái, thân thể hắn nhảy lên bờ bên kia.
Xoát xoát xoát, con bạch tuộc tiến hành chặn đánh, tám chân cùng hành động.
Ầm, Lăng Hàn rơi xuống đất, hắn nhìn về phía sau, xúc tu của bạch tuộc vẫn công kích, kình phong đáng sợ, tóc của hắn bay bay, tất cả cũng chỉ có vậy.
Bạch tuộc không tiếp tục công kích, nó chỉ nhìn chằm chằm vào hắn.
Lăng Hàn làm mặt quỷ, cười nói:
Quái tám chân, có bản lĩnh lại đuổi theo đi, có tin ta biến ngươi thành mực nướng hay không?
Đương nhiên con bạch tuộc không trả lời hắn, thân thể dần dần tiến vào trong nước, nó biến mất không thấy tung tích. Nếu ta bước vào Khai Khiếu cảnh, cho dù không đánh chết đồ quỷ dị như nó nhưng cũng không đến mức chật vật như hiện tại.
Lăng Hàn thở dài, hắn cảm thấy phiền muộn.
Hắn lại không nghĩ tới, Phiêu Miểu phong trước kia cũng chỉ có Tầm Bí cảnh mới có thể tới, Khai Khiếu cảnh không có tư cách tiến vào, nhưng ai bảo võ đạo đứt gãy, hiện tại Phiêu Miểu phong xuất hiện, chỉ cần là người dưới Tiên đồ đều chạy tới, có chín thành tỉ lệ đào thải, bọn họ còn không có tư cách lên đảo.
Hắn có thể dùng thực lực bản thân xông tới nơi này, thật sự không dễ dàng.