Muốn phản công sao?
Bạch Hoành Tài cười lạnh, hắn biết Lăng Hàn có hai thủ đoạn chưa thi triển ra, một là huyết khí sôi trào, hai là Minh Văn.
Hắn cũng giữ lại huyết khí sôi trào đối phó Lăng Hàn, cho nên hắn cần phải lưu ý chính là Minh Văn của Lăng Hàn.
Nghe nói, có người bước vào Minh Văn cảnh được trời hậu ái, có thể hình thành Minh Văn đặc thù, uy lực sẽ vượt qua Minh Văn phổ thông.
Đây là khả năng duy nhất giúp Lăng Hàn lật bàn.
Nhưng ngươi vừa vặn đột phá Minh Văn, ngươi ứng dụng Minh Văn không thuần thục, cho nên hắn chỉ cần chú ý một chút là đủ. Nói cho ngươi, ở tuyệt đối lực lượng trước mặt, ngươi lại giày vò đều chỉ là uổng phí sức lực! Bạch Hoành Tài ngạo nghễ nói, lộ ra lòng tin bạo lều.
Quần chúng lau mồ hôi thay Lăng Hàn, Bạch Hoành Tài rất có lòng tin đã lây nhiễm bọn họ, hơn nữa vừa rồi Bạch Hoành Tài chiếm hết thượng phong, từ đó đã có phân lượng nhất định.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn giơ nắm đấm lên và phát động Minh Văn, ngay sau đó trên nắm đấm của hắn xuất hiện chữ “nhất”.
Bạch Hoành Tài nhìn thấy Minh Văn thì “sợ hãi”, hắn quên cả công kích.
Uông Vũ: …
Bùi Vân Phi: …
Hạng Đằng: …
Bọn họ đều biết rõ, uy lực Minh Văn được quyết định bằng số đường vân, số lượng càng nhiều, uy lực càng nhiều, Minh Văn của người bình thường đại khái là một vạn đạo, ngổn ngang lộn xộn, không có quy luật gì đáng nói, cho nên bọn họ không mạnh.
Những người như bọn họ, Minh Văn thứ nhất có hơn vạn đạo, nhưng Minh Văn thứ hai không vượt qua một ngàn, bọn họ đều quan sát Minh Văn của sư tôn mình, từ đó dựa vào Minh Văn của mình và diễn hóa ra nhiều hơn, từ đó có thể gia tăng số lượng đường vân trên Minh Văn của mình.