Lăng Hàn thở dài, hắn dạy dỗ quá thất bại a, dù sao cũng là phụ thân của mấy đứa bé, vì sao lại dạy mấy đứa trẻ này thành như vậy chứ?
Hắn tổng kết một chút, bảy đứa trẻ này vừa mới sinh ra đã có trí tuệ, quan điểm nhân sinh đã hình thành sơ bộ, lại thêm khi đi theo hắn không phải là đánh nhau thì cũng là đánh nhau trên đường, có thể không bạo lực được sao?
Được rồi, mấy đứa trẻ này chỉ cần nhớ kỹ một điểm, muốn đánh muốn giết thì cứ nhìn chằm chằm vào người xấu là được rồi.
Không giết người, không phóng hỏa, chúng ta đi cướp.
Lăng Hàn nói. Tốt tốt!
Bảy đứa trẻ đều là vỗ tay, mặc dù mới trở về hai ngày, thế nhưng các nàng đã buồn bực tới mức sắp hỏng rồi. Phụ thân, bao giờ chúng ta xuất phát?
Đại Oa xoa xoa, nàng là người cuồng bạo lực, đã đói khát khó nhịn từ lâu rồi. Không vội, trước tiên cần phải thăm dò tình huống rõ ràng đã.
Lăng Hàn nói.
Mặc dù có tới mười cường giả tiên đồ, cao cao tại thượng, nhưng trước đó bọn hắn luôn ở trong lao tù, mà trong lao tù thì có chỗ gì ăn chôi chứ? Nhất định không phải tu luyện thì chính là giết chóc, cho nên, sau khi tiến vào thế giới phồn hoa như đế đô, có lẽ những cường giả Tiên Đồ kia còn nhịn được, thế nhưng hậu nhân bọn hắn thì sao?
Lăng Hàn liên hệ với Hiên Viên Định Quốc, để hắn hỗ trợ đi nhìn chằm chằm vào những nơi như thanh lâu, sòng bạc, tin rằng nhất định sẽ có chỗ phát hiện.