Lúc này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu cùng Đông Lăng giằng co lẫn nhau, tất cả mọi người không khỏi nín thở.
“Keng ——” một tiếng vang lên, Đông Lăng trường kiếm ra khỏi vỏ, lóe ra hàn quang, vừa nhìn liền biết kiếm này bất phàm.
“Kiếm Thiếu, xin chỉ giáo.” Đông Lăng trường kiếm nơi tay, chầm chậm nói.
“Keng ——” một tiếng kiếm reo vang, tử khí cuồn cuộn, trong nháy mắt, trong tay Lâm Uyên Kiếm Thiếu xuất hiện thanh Tử Uyên Kiếm, khi thanh Đạo Quân binh khí này xuất thủ, Đạo Quân chi uy lập tức tràn ngập, thẩm thấu khắp thiên địa.
Khi Lâm Uyên Kiếm Thiếu vừa thôi động công lực, Tử Uyên Kiếm phun ra nuốt vào hào quang Đạo Quân, khi từng cỗ pháp tắc Đạo Quân hiển hiện, tựa như muốn ép sập chư thiên, ép tới mức người ta không thở nổi.
Tử Uyên Kiếm, đây là binh khí của Tử Uyên Đạo Quân lưu lại, cầm Tử Uyên Kiếm trong tay, tựa như có thể nắm trong tay trật tự thiết luật vô thượng, có thể dẹp yên tất cả.
Tử Uyên Kiếm phát tán ra Đạo Quân chi uy, ép cho rất nhiều tu sĩ cường giả ở đây không thở nổi, đặc biệt là lúc Lâm Uyên Kiếm Thiếu thôi động công lực, Đạo Quân chi uy lại càng giống như sóng to gió lớn, lần lượt từng làn sóng, sóng sau cao hơn sóng trước, dường như muốn phá huỷ tất cả mọi thứ ngăn trở.
“Về phương diện binh khí, Lâm Uyên Kiếm Thiếu đã chiếm thượng phong.” Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, có tu sĩ cường giả không khỏi nói ra.
Không hề nghi ngờ, tại trên binh khí, Lâm Uyên Kiếm Thiếu đã chiếm được ưu thế, mặc dù nói, trường kiếm trong tay Đông Lăng chính là đồ vật bất phàm, cũng là một thanh bảo kiếm hết sức khó lường, nhưng so với Tử Uyên Kiếm nằm trong tay Lâm Uyên Kiếm Thiếu, thật sự có khoảng cách không nhỏ.
“Đắc tội.” Vào thời điểm này, Đông Lăng gào to một tiếng, kiếm lên nhật nguyệt rơi rụng, tiếng gào không dứt, quát to: “Trường Hà Lạc Nhật Viên. . .”
Vừa dứt lời, nghe được “Ông” một tiếng vang lên, Đông Lăng vung mạnh trường kiếm, vô tận kiếm quang lập tức toả ra, giống như một vầng mặt trời vừa mới mọc lên.
Nhưng trong khoảnh khắc này, Kiếm Đạo vượt qua thiên địa lập tức xuyên qua, giống như sông dài xuyên qua thiên địa, đồng thời cũng xuyên qua cả vầng mặt trời mới mọc, dưới sông dài Kiếm Đạo, mặt trời mới mọc thoáng chốc lộ ra vẻ xa xôi mờ mịt.
Trường Hà Lạc Nhật Viên, dưới trường kiếm, bất luận là nhật nguyệt tinh thần, đều lộ ra vẻ nhỏ bé, bức màn che của bọn chúng cũng hạ xuống, dưới Kiếm Đạo này, đều lộ ra vẻ ảm đạm u ám.
“Hảo kiếm pháp ——” mọi người ở đây vừa nhìn thấy chiêu này, không ít người đều lớn tiếng hoan hô, cho dù có lão tổ đại giáo thực lực còn mạnh hơn Đông Lăng cũng đều như vậy.
Đông Lăng một chiêu “Trường Hà Lạc Nhật Viên”, không chỉ là nối liền trời đất, mà còn xuyên suốt nhật nguyệt, vượt qua thời gian và không gian, giống như muốn trong tích tắc xuyên thấu qua thân thể Lâm Uyên Kiếm Thiếu.
“Tới hay lắm ——” đối mặt với một chiêu tinh diệu này của Đông Lăng, Lâm Uyên Kiếm Thiếu dáng vẻ tự nhiên, như thể đã tính trước, quát to: “Cự Uyên Trọng Thổ!”
Giọng nói vừa dứt, Tử Uyên Kiếm đã chém xuống, nghe được “Oanh” một tiếng vang thật lớn, giống như vòm trời bị nện xuống, một kiếm này chém xuống, giống như vực sâu vô tận đánh xuống, nghiền nát thiên địa.
Nghe được “Phanh” một tiếng vang thật lớn, một chiêu “Cự Uyên Trọng Thổ”, quả thực là đánh tan một chiêu của Đông Lăng.
Lâm Uyên Kiếm Thiếu một chiêu “Cự Uyên Trọng Thổ” này, thật sự là uy lực quá lớn, Thiên Kiếm Chi Đạo, uy lực không gì sánh bằng, chưa kể còn mang theo Đạo Quân chi uy, dưới một kiếm này, có thể trấn áp chư thiên, khiến rất nhiều tu sĩ cường giả ở đây cũng không khỏi rùng mình một cái.
Tuy nhiên, dưới một chiêu bị đánh tan, Đông Lăng lại tung người lên một lần nữa, vẫn là một chiêu “Trường Hà Lạc Nhật Viên” kiếm thế vẫn không hề suy giảm, đối cứng mà lên.
“Phanh, phanh, phanh. . .” Ba lần va chạm, Đông Lăng dựa vào bảo kiếm trong tay đối cứng với Đạo Quân binh khí của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, khí thế như cầu vồng.
Nhưng cuối cùng nghe được “Keng” một tiếng đứt gãy, sau ba lần đối cứng, Đông Lăng công lực vẫn có thể chống đỡ được, nhưng trường kiếm trong tay hắn lại không chịu nổi, trong tiếng đứt gãy thanh thúy, chỉ thấy bảo kiếm của Đông Lăng bị gãy làm đôi.
Dưới lực đánh cường đại như thế, Đông Lăng chính là “Đông, đông, đông” lùi lại mấy bước, điên cuồng phun một ngụm máu tươi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người không khỏi hít một hơi khí lạnh, Đông Lăng kiếm gãy thổ huyết, không hề nghi ngờ, dưới mấy chiêu ngắn ngủi, Đông Lăng đã bị thương.
“Cứ như vậy mà thua sao?” Nhìn thấy Đông Lăng kiếm gãy thổ huyết, có tu sĩ cường giả không khỏi nói ra.
“Vẫn là không bằng Lâm Uyên Kiếm Thiếu nha.” Nhìn thấy Đông Lăng loại kết quả này, có thế hệ trẻ tuổi nói ra: “Lâm Uyên Kiếm Thiếu cuối cùng vẫn là người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm nha, thực lực cường đại, thế hệ trẻ tuổi khó mà lay chuyển.”
“Thật ra, công lực của Đông Lăng chưa chắc yếu hơn so với Lâm Uyên Kiếm Thiếu, có thể đối cứng mà không thảm bại.” Có lão tổ đại giáo nhìn càng thêm rõ ràng, nói ra: “Chỉ đáng tiếc, binh khí của hắn không bằng Tử Uyên Kiếm Đạo, kiếm pháp của hắn, so ra cũng kém hơn Cự Uyên Kiếm Đạo, cho nên tại trên binh khí và kiếm pháp bị thiệt lớn.”
Lúc này, tất cả mọi người không khỏi nhìn về phía Đông Lăng, cũng không khỏi vì Đông Lăng tiếc hận, xem ra, Đông Lăng cũng không phải là đối thủ của Lâm Uyên Kiếm Thiếu.
“Chỉ sợ, thời điểm tới lượt ngươi nạp mạng rồi.” Lúc này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu trong tay Tử Uyên Kiếm chỉ thẳng tới, đằng đằng sát khí, hai mắt lạnh lẽo lóe lên sát cơ, lúc này Tử Uyên Kiếm bạo phát ra Đạo Quân chi uy, càng giống như muốn xuyên thủng thân thể Đông Lăng.
“Bây giờ nói vậy còn hơi sớm.” Đông Lăng cười lớn một tiếng, nói ra: “Binh khí tốt, cũng không phải chỉ Hải Đế kiếm quốc mới có.”
Vừa dứt lời xong, nghe được “Keng” một tiếng, trên tay Đông Lăng xuất hiện một thanh kiếm, khi thanh kiếm này nơi tay, ánh lửa phun ra nuốt vào, khi từng tia ánh lửa hiển hiện, thiên biến vạn hóa, tựa như phong vân hóa rồng mà đi.
Tại thời khắc này, nghe được “Keng, keng, keng” thanh âm vang lên, không ít trường kiếm của tu sĩ cường giả đều reo vang một chút, tựa như chúng nó đang tán đồng đối với thanh kiếm này.
Thanh trường kiếm trong tay Đông Lăng có phong cách vô cùng cổ xưa, thời gian truyền thừa ngàn vạn năm, nhưng ánh lửa trong kiếm vẫn cuồn cuộn không ngớt, phát ra Tiên Đế chi uy, trong nháy mắt tuôn ra khắp thiên địa.
Trường kiếm nơi tay, tựa như là xuyên thấu vạn vực, lúc này dưới ánh lửa chiếu rọi, dáng vẻ cả người Đông Lăng càng lộ ra vẻ phấn chấn, vào lúc này Tiên Đế chi uy giống như cũng đang thẩm thấu vào Đông Lăng, dưới sự thẩm thấu của Tiên Đế chi uy, Đông Lăng trong lúc giơ tay nhấc chân, đều có một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ.
“Đây là kiếm gì ——” vào lúc này, tất cả mọi người cho rằng, kiếm trong tay Đông Lăng không có chút nào yếu hơn trường kiếm trong tay Lâm Uyên Kiếm Thiếu.
“Kiếm tốt ——” coi như là Lâm Uyên Kiếm Thiếu, nhìn thấy trường kiếm trong tay Đông Lăng, cũng không khỏi tán thưởng một tiếng.
“Đại Đế cổ để lại Thần Kiếm.” Nhìn xem trường kiếm trong tay Đông Lăng, có lão tổ đại giáo nhận ra đây là kiếm gì, chầm chậm nói: “Đế kiếm nha.”
“Cự Uyên Trọng Thổ ——” lúc này Lâm Uyên Kiếm Thiếu hét lớn một tiếng, Tử Uyên Kiếm trong tay lại một lần nữa xuất thủ, tử khí cuồn cuộn, vung kiếm chém xuống, chẻ ra thiên địa, nghiền nát nhật nguyệt tinh thần, một kiếm này chém xuống, có xu thế bình định giang sơn thiên địa.
“Đến rất hay.” Đối mặt với một kiếm này, Đông Lăng thét dài một tiếng, quát to: “Tàm Long Cửu Thiên —— “
Vừa dứt lời xong, Đế kiếm bay vọt lên trời, tiếng rồng ngâm không dứt, tựa như tằm biến thành rồng, bay lên cửu thiên, xé rách mọi thứ, kiếm khí tung hoành ngang dọc, cực kỳ bá đạo.
“Phanh ——” một tiếng vang thật lớn, Đông Lăng và Lâm Uyên Kiếm Thiếu đối cứng một kiếm, Đế kiếm cùng Đạo kiếm va chạm, vô tận tia lửa bắn tung toé, giống như ngôi sao bị đánh nát, tia lửa bắn tung toé, giống như pháo hoa trong đêm tối, nở rộ sáng chói.
Hai bên dùng kiếm thức cường đại vô địch liều mạng, lực trùng kích mạnh mẽ mang xu thế bẻ gãy nghiền nát, trùng kích tới bốn phương tám hướng, nhấc lên sóng to gió lớn.
“Tàm Long Biến Thiên ——” một chiêu chưa tuyệt, chiêu thứ hai đã hình thành, tại trong khoảnh khắc này, chỉ thấy Đông Lăng dùng Đế kiếm cuốn mạnh một cái, giống như cả thiên địa này đều bị Đế kiếm bao phủ bên trong, Tàm Long chiếm cứ thiên địa, phun ra nuốt vào thập phương, khi kiếm mang cuồn cuộn không dứt trút xuống, nó hủy diệt mọi thứ, dường như trong khoảnh khắc này, nó chia cắt thiên địa ra thành từng mảnh nhỏ.
“Cự Uyên Vô Lượng ——” đối mặt với một chiêu bá đạo như vậy, Lâm Uyên Kiếm Thiếu thét dài một tiếng, Tử Uyên Kiếm trong tay dâng trào ra kiếm quang màu tím cuồn cuộn không ngớt.
Trong giây phút này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu dùng Cự Uyên Kiếm Đạo điên cuồng khuếch trương, giống như hồng hoang cự thú vạn cổ, nuốt chửng mọi thứ trong thiên địa, cho dù Đông Lăng dùng một chiêu “Tàm Long Biến Thiên” khóa lại thiên địa, nhưng dưới Cự Uyên Kiếm Đạo, vẫn khó thoát khỏi kết cục bị cắn nuốt.
“Tàm Long Quy Nguyên ——” tại trong nháy mắt này, Đông Lăng dùng kiếm hoán đạo, vạn kiếm hợp nhất, đối cứng với một chiêu “Cự Uyên Vô Lượng” của Lâm Uyên Kiếm Thiếu .
“Phanh, phanh, phanh. . .” Từng đợt tiếng vang bên tai không dứt, vào lúc này, hai người Lâm Uyên Kiếm Thiếu cùng Đông Lăng đánh nhau từ trên mặt biển đánh tới trên trời, lại từ trên trời đánh vào đáy biển, hai người kiếm chiêu vừa ra, rực rỡ tuyệt luân, một cái là Thiên Kiếm Chi Đạo, một cái là Cổ Đế chi đạo, kiếm pháp vô cùng tuyệt diệu từ trong tay bọn hắn biểu diễn ra, chính là ảo diệu vạn phần, làm cho rất nhiều tu sĩ cường giả nhìn thấy như say như mê.
“Không ngờ Đông Lăng vậy mà cường đại như thế, cùng Lâm Uyên Kiếm Thiếu đánh tới khó phân thắng bại nha.” Giờ khắc này, nhìn thấy Đông Lăng cùng Lâm Uyên Kiếm Thiếu kịch chiến không ngừng, khiến các tu sĩ cường giả khác cũng không khỏi tán miệng không dứt.
“Đây quả thật là nhầm lẫn, với thực lực của Đông Lăng, tuyệt đối có thể xếp vào ba vị trí đầu.” Coi như là cường giả thế hệ trước, cũng đều không khỏi thán phục một tiếng.
Trước đó, bao nhiêu người cho rằng Đông Lăng không bằng Lâm Uyên Kiếm Thiếu, thậm chí có ít người cho rằng, thực lực của Đông Lăng, rất có thể ở trong Tuấn Ngạn Thập Kiếm chỉ xếp ở ba vị trí hạng chót.
Nhưng bây giờ, Kiếm Đạo của Đông Lăng chính là tung hoành ngang dọc, khí thế không có chút nào yếu hơn Lâm Uyên Kiếm Thiếu, như vậy làm sao không khiến người ta giật mình chứ.
“Xem ra Thiên Tàm tông cũng không thua kém gì Đạo Quân truyền thừa. Đông Lăng đang thi triển ra, chính là Kiếm Đạo vô địch của Đại Đế cổ nha.” Có lão tổ đại giáo nhìn ra chút mánh khóe, biết Đông Lăng sử dụng Kiếm Đạo không phải là Kiếm Đạo bình thường.
“Thật đúng là kỳ quái, chưa từng nghe nói Thiên Tàm tông đi ra Đạo Quân nha.” Có cổ hoàng vương triều cũng hết sức giật mình, nói ra: “Có tin đồn rằng, Thiên Tàm tông chính là do hai vị cổ tổ vô cùng xa xưa thành lập ra, những lại chưa từng nghe nói Thiên Tàm tông có xuất hiện qua Đại Đế cổ hay Đạo Quân gì nha, tại sao Thiên Tàm tông lại có Thần Kiếm của Đại Đế cổ và Kiếm Đạo của Đại Đế cổ chứ, chuyện này thật đúng là kỳ quái.”
“Có lẽ, loại truyền thừa cổ lão không gì sánh được này, bọn hắn có được nội tình ngoại nhân không biết, dù sao thời gian là quá xa xưa.” Cũng có nguyên lão thế gia nói như vậy.
Prev Chapter
Next Chapter
BÁO LỖI/ GÓP Ý
Use arrow keys (or A / D) to PREV/NEXT chapter