Nhìn thấy Tiêu Viêm gật đầu, Hải Ba Đông rốt cuộc cũng thở phào một hơi, trên khuôn mặt già nua có ý cười cũng bởi vì điều này mà giãn ra mấy phần.
“Ngươi đem phương thuốc đưa cho ta đi…… Nga, được rồi, ngươi hẳn cũng biết quy cũ khi nhờ luyện Dược sư chế đan dược chứ?” Tiêu Viêm hướng về phía Hải Ba Đông khẽ cười cười: “Dược liệu tự lo!”
Cười khổ gật đầu, Hải Ba Đông tự nhiên biết cái quy cũ này, bất quá…Bàn tay khô héo cầm lấy vài chòm râu ( râu ở đâu mà vài chòm), có chút xấu hổ nói: ” Dược liệu phương thuốc cần có,Ta đã kiếm được đại bộ phận, bất quá vẫn như cũ thiếu mất một loại.”
” Loại dược liệu này tên là Sa Chi Mạn Đà La, chỉ tại bên trong Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc mới có thể tìm thấy được, tại điạ phương có nhiệt độ càng cao,càng dễ dàng tìm được nó…Nhưng ngươi cũng biết, ta tu luyện chính là băng thuộc tính công pháp, hơn nữa trong cơ thể lại Mỹ Đồ Toa nữ vương ở dưới phong ấn,chỉ cần ta tiến một bước vào trong Tháp Nhĩ Qua đại sa mạc, sẽ bị nàng phát hiện ra….Cho nên…”
Nhìn thấy Hải Ba Đông sắc mặt xấu hổ,Tiêu Viêm đảo cặp mắt trắng dã,bĩu môi nói: _” Ngươi không phãi muốn ta đi tìm cho ngươi chứ? Chỉ là luỵên dược cho người ta cũng đã chịu thiệt rồi, còn muốn ta tại nơi sa mạc mịt mờ tìm dược liệu cho ngươi….Ngươi một khối nhỏ bản đồ tàn phiến, có phãi hay không quá đáng giá một chút?
Nghe như vậy Hải Ba Đông ngượng ngùng
cười,chần chừ một hồi lâu, mới có chút bất đắc dĩ nói:” _ Được rồi, ta có thể cấp cho ngươi một tin tức tin báo mà ngươi có hứng thú _”
” _ Tin tình báo gì? _” Tiêu Viêm ngạc nhiên nói.
Có liên quan đến ” _ Dị Hỏa… “Hải Ba Đông giang tay cười nói:” Không biết tin tình báo này có thể thỉnh ngươi động thân tìm giúp ta sa chi mạn đà la không? _” Dị hỏa hai chữ lọt vào tai,Tiêu Viêm trái tim rõ ràng hung hăng nhảy lên một chút, trái cổ hơi ngã nhào, ánh mắt có chút nồng cháy nhìn vào Hải Ba Đông trước mặt.
” _ Ngươi có lẽ cũng có thể nghe nói qua Tháp Qua Nhĩ có ẩn Dị hỏa phải không? _” Nhìn vẻ mặt Tiêu Viêm,Hải Ba Đông trong lòng thoáng thở dài một hơi, cười dài nói.
” _ Hắn bị phong ấn, điều này đích xác là thật, ngươi là muốn hỏi hắn đưa ngươi bản đồ có vấn đề hay không? Aaa, dù sao chúng ta sẽ dựa theo bản dồ mà hành tẩu, nếu như hắn thực sự có âm mưu, chúng ta sẽ làm hắn phãi chịu một chút thua thiệt.”Dược lão cười cười, thoáng trầm ngâm nói:”Bất quá bản đồ của hắn, đích xác đối với chúng ta có sự trợ giúp không nhỏ, ba địa phương có kí hiệu hỏa diễm, ta năm đó cũng chưa từng đi qua, cho nên cũng không dễ lên tiếng kết luận nó là thật hay giả… _”
” _ Song mặc dù không thể kết luận hắn có ý xấu hay không, bất quá cũng nên có chút phòng bị người…Tiến vào Tháp Qua Nhĩ sa mạc, sau khi cẩn thận kiểm tra lộ tuyến, cũng không cần phãi hoàn toàn theo như bản đồ mà đi, ta năm đó cũng từng ở nơi đây phiêu đãng một đoạn thời gian, cho nên cũng có thể biết chút ít, không đến nỗi sẽ làm ngươi lạc đường.”Dược lão hơi có chút cẩn thận nói.
“Ân…” Hơi hơi gật đầu, Tiêu Viêm cười nói:” Đã như vậy, thì hãy đem tất cả đồ vật chuẩn bị cho tốt đi, sau đó nghĩ tạm trong thành một đêm, ngày mai sáng sớm, tiến vào Tháp Nhĩ Qua sa mạc. _”
” _ Ân.”Dược lão gật đầu, sau đó trầm mặc xuống
Bàn tay vỗ nhẹ y bào, Tiêu Viêm mỉm cười, nhấc chân đi đến một dược điếm cách đó không xa, hôm nay thu hoạch, đã vượt xa dự liệu của hắn, không chỉ ngoài ý muốn chiếm được phần tàn đồ thần bí, lại còn biết được tin tức của dị hỏa, điều này không khỏi làm cho Tiêu Viêm trong lòng tràn đầy hưng phấn.
Theo ngã tư đường đi một đoạn, Tiêu Viêm quẹo vào chỗ tiệm thuốc, ở trong đó mua sắm một ít khu xà dược vật, lúc mua sắm dược vật, Tiêu Viêm đặc biệt tỉ mỉ đánh giá một chút ông chủ dược điếm, đến cuối cùng lão nhân kia có chút kinh tâm đáng tởm, hắn lúc này mới giả bộ xấu hỗ đem thứ tốt trong hiệu thuốc ra, xem ra,trải qua chuyện lúc trước, thần kinh Tiêu Viêm đã có chút dị ứng, thật tưởng rằng hắn cùng Hải Ba Đông đều là cao nhân ẩn cư …
Sau khi chuẩn bị xong dược liệu khu xà ( chắc là thuốc phòng rắn), Tiêu Viêm tại chỗ chuyên kinh doanh nước sạch mua đầy nước chứa trong giới Chỉ, lúc này mới cảm thấy thõa mãn, dựa theo người qua đường chỉ dẫn, tại mạc thành tìm tới được khu cao cấp khách sạn.
Theo đêm tối chậm rãi qua đi, ánh mặt trời nóng cháy, lần nữa đem sa mạc bao phủ trong một mảnh lửa nóng.
Từ trong khách sạn đi ra, Tiêu Viêm duỗi cái lưng mỏi, vỗ nhẹ ngón tay lên giới chỉ, trong này, Dược lão đêm qua đã luyện chế năm mươi viên hồi khí đan, mấy thứ này là những thứ khi tu luyện trong sa mạc cần phãi có.
Đứng ở con đường nơi cổng thành, Tiêu Viêm lần nữa đem tất cả vật phẫm kiểm tra lại một phen, lúc này mới nắm thật chặt huyền trọng xích sau lưng, sau đó hít sâu một hơi, rồi bắt đầu sa mạc hành trình…
“Lần này nhất định phãi kiếm được Dị hỏa!”
Tại thủ thành binh lính lộ ra vẻ kính sợ trong ánh mắt, Tiêu Viêm đi ra khỏi thành thị, nhìn cảnh vật xuất hiện trong tầm mắt, nhìn sa mạc vô tận, trong lòng hạ quyết tâm!