Chương 995: Sấm Quan

Nguồn: TruyenYY

Lời Kim Thạch vừa dứt, bầu không khí trên bình đài liền trở nên căng thẳng. Ở chung quanh thang đá, vô số con chuột mập kim sắc hai mắt lóe lên những tia sáng kì dị, từng đạo ánh mắt chăm chú lối vào thang đá, lông mao màu kim sắc cả người dựng lên như lông nhím vậy.

Nhìn đại quân Phệ Kim Thử nghiêm chỉnh chờ đợi, trong nhất thời không ai dám tùy ý xông vào. Số lượng kim thử đông như vậy không ai biết đến tột cùng là bao nhiêu con, hơn nữa Phệ Kim thử còn đánh Âm ba công, đại bộ phận ở đây cực kì rõ ràng ải này rất khó để vượt qua. Năm đó trận đoạt chiến tại Thiên Sơn huyết đàm, những con súc sinh này đã làm cho không ít cường giả ăn quả khổ. Bạn đang đọc truyện tại – http://truyenyy.vn – Các ngươi chỉ có một giờ, trong vòng một canh giờ mà chưa lên tới đỉnh núi thì coi như thất bại.

Nhìn mọi người im lặng, Kim Thạch cũng không thúc giục, thản nhiên nói.

Nghe thấy lời này không ít người biến sắc. Một lát sau có hai đạo thân ảnh rốt cục cũng không nhịn được từ đám đông đi ra liếc nhìn nhau một cái rồi ôm quyền trầm giọng nói với Kim Thạch: – Hoát Cốt môn – Hồ Nha, Hồ Thành.

Kim Cốc gật gật đầu. Hóa Cốt môn cách Thiên Mục sơn mạch cũng không xa, lại cũng có chút danh tiếng. Đương nhiên nếu so với các thế lực như Phong Lôi Các thì còn kém nhiều, mà hai người này thực lực cũng chừng tứ tinh, ngũ tinh Đấu Hoàng, phóng mắt nhìn ra nơi khác cũng có thể coi là thiên tài nhưng so với số đông ở đây thì cũng chỉ trung bình mà thôi.

Hai người này sau khi hành lễ với Kim Thạch xong thì một cỗ đấu khí hùng hồn màu trắng từ trong hai người toát ra rồi bao phủ cả hai người.

Đứng trước thang đá, sau khi Phượng Thanh Nhi chào hỏi Kim Thạch xong thì mắt nàng chuyển hướng nhìn lên thang đá lên đỉnh núi rồi lại nhìn thoáng qua đám Phệ Kim Thử xung quanh, khuôn mặt tươi cười thoáng hiện chút ngưng trọng. Một cỗ ngân mang xuất hiện rồi thoáng bao phủ cả người nàng lại. – Bắt đầu đi! Kim Thạch nhìn thấy trên ngân mang thân thể Phượng Thanh Nhi xuất hiện, khua tay nói.

Ầm!

Thanh âm vừa dứt, thân thể mềm mại của Phượng Thanh Nhi mạnh mẽ run lên, chỉ trong nháy mắt hóa thành một đạo ngân tuyến, với một tốc độ cực kì khủng khiếp, bắn thẳng lên đỉnh núi.

Xem bộ dạng nàng chắc hẳn dùng tốc độ thủ thằng, nhưng không thể nói tốc độ nàng thật sự là nhanh kinh người. Mặc dù là Tiêu Viêm, trong mắt không khỏi có chút kinh dị, nàng quả nhiên không đơn giản.

Xèo xèo xèo xèo!

Âm ba sắc nhọn nhanh chóng hóa thành từng đợt sóng âm khuếch tán, khi âm ba tiếp xuc tới thân thể Phương Thanh Nhi thì nàng khẽ run một cái, tốc độ đột ngột tăng vọt, từng đạo tàn ảnh hiện trên không trung, trong nháy mắt bị âm ba khuếch tán chấn nát vụn đi.

Tốc độ kinh khủng như vậy trực tiếp làm không ít người trên bình đài xôn xao, từ góc độ bọn họ nhìn lại, tựa hồ ngay cả những đợt sóng âm ba kia cũng khó có thể đuổi theo Phượng Thanh Nhi, chỉ có thể đuổi theo sát phía sau đem từng đạo tàn ảnh chấn nát.

Kim Thạch mắt híp lại nhìn đạo thân ảnh như thiểm điện kia cũng không khỏi khẽ gật đầu. Tốc độ của nữ tử này quả nhiên đáng sợ, chỉ sợ đã đem Tam Thiên Lôi Động của Phong Lôi Các tu luyện đến cảnh giới cao nhất a.

Vèo!

Phiêu phiêu trên thang đá, một trận âm phong bỗng vang lên, thân thể mềm mại của Phương Thanh Nhi chợt vọt lên mạnh mẽ đứng trên tảng đá trên đỉnh núi nhìn xuống đám người ở lưng chừng núi. Khoảnh khắc đó, gió nhẹ thổi làm cho mái tóc dài của nàng trở nên phiêu dật, tạo nên một cảm giác cao quí như nữ hoàng. – Phượng Thanh Nhi, vượt sấm quan thành công.

Kim Thạch chậm rãi thu hồi ánh mắt lại rồi bình thản nói, tuy nhiên bên trong ẩn chứa một tia dao động. Phệ Kim Thử trẻ tuổi ưu tú nhất của tộc so với nữ tử này cũng không hơn a. – Phong Lôi Các đã có người kế tục a.

Phương Thanh Nhi sấm quan thành công cũng làm cho không ít người trên bình đài bắt đầu rục rịch, nhất là Đường Ưng, Vương Trần, Mộ Thanh Loan, bọn họ thân đều là truyền nhân của ” Tứ Phương Các” , tự nhiên không muốn ở địa phương này mà thua bởi tay người khác a.

Nhìn một mảnh xôn xao giữa sân, Tiêu Viêm cũng chỉ cười trừ, ánh mắt phiêu phiêu nhìn lên đỉnh núi, vừa vặn cùng Phượng Thanh Nhi đối nhãn cùng nhau, mọi sự khiêu khích trong mắt đối phương đều thu vào mắt. – Đợi tí nữa theo ta. Ta dẫn ngươi vượt ải này

Tiêu Viêm nghiêng đầu, cười nói với Nạp Lan Yên Nhiên, sau đó không đợi nàng phản ứng, liền xoay người đi tới thang đá.

Nhìn đạo thân ảnh gầy nhỏ kia, Nạp Lan Yên Nhiên bỗng giật mình, chợt cắn môi một cái nhanh chóng đi theo sau. Nếu Tiêu Viêm đã nói vậy, đằng nào cũng thất bại sao không thử một lần.Hơn nữa đối với người trước mặt này nàng có một cảm giác tin tưởng không giải thích nổi.

Prev
Next