Chương 994: Thử Triều Âm Ba Trận

Hai đạo thân ảnh từ không trung từ từ hạ xuống trên bình đài, đó chính là Tiêu Viêm cùng Nạp Lan Yên Nhiên

Hai người xuất hiện giữa sân khiến không ít người chú ý tới. Bất quá ngoại trừ một số ít người thì phần lớn địch nhân đều không nhận ra hai người Tiêu Viêm. Tuy nói gần đây ân oán với Phong Lôi Các làm danh tiếng của Tiêu Viêm hơi nổi nhưng nếu thực so sánh thì trong lòng một số người thì hắn vẫn kém hơn những người tuổi trẻ tài cao như Phượng tiểu thư hay Đường Ưng.

Đối với những ánh mắt này, Tiêu Viêm làm như không thấy, tầm mắt đảo vào giữa sân thấy khoảng gần hai mươi đạo thân ảnh thì trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc Những tên này thật quá mau đi, hắn đi suốt đêm mà cũng không vượt lên được.

Đương nhiên điều này phần lớn cũng là do Tiêu Viêm không thông thuộc đường. Những người ở đây cơ bản đều biết Thiên Mục sơn mạch thậm chí còn có những người vô cùng quen thuộc. Cùng so sánh với bọn họ thì Tiêu Viêm không quen thuộc với nơi đây thì tự nhiên vất vả hơn nhiều. Thậm chí, nếu không may nhờ gặp Nạp Lan Yên Nhiên chỉ sợ cũng khó có thể đến nơi đúng hạn.

Khi nhìn qua thì Tiêu Viêm liền nhận thấy có vài đạo thân ảnh quen thuộc, ánh mắt dừng lại trên người Phượng tiểu thư tràn đầy khí chất cao quí. Dung mạo nàng không hề thua kém chút nào với Nạp Lan Yên Nhiên bên cạnh, hơn nữa đối với loại khí chất này đều khơi dậy cho mỗi nam nhân một loại cảm giác, đó là muốn chinh phục cùng sở hữu.

Cách đó không xa, Phượng tiểu thư giống như cảm nhận được ánh mắt chăm chú của Tiêu Viêm, đôi mắt khẽ động nhìn về Tiêu Viêm, trong mắt chứa đầy sự khiêu khích. Chuyện huyên náo của Tiêu Viêm với Phong Lôi Các ai mà không biết, thậm chí ngay cả Phí Thiên ra tay cũng vẫn không thể thành công bắt được hắn, điều này đã làm cho Phong Lôi các mất hết mặt mũi. Nếu lần này, nàng có thể bắt hắn giao cho Phong Lôi các thì coi như Phong Lôi các đã thiếu nàng một các nhân tình. Ngày sau nếu tranh đoạt chức thừa kế Các chủ cõ lẽ cũng có sự trợ lực lớn.

Nhìn thấy Kim Thạch nhắm mắt, ở giữa sân liền có chút xôn xao, không ít người tụ lại ghé tai nói với nhau. Một số người thậm chí bắt đầu tìm kiếm người giúp đỡ để cùng nhau đi qua. – Ngươi tận lực vận đấu khí ngăn chặn ở lỗ tai lại rồi đi theo sát ta.

Hai mắt Tiêu Viêm híp lại nhìn đám Phệ Kim Thử rậm rạp chung quanh thang đá rồi nghiêng đầu nói với Nạp Lan Yên Nhiên.

– Âm ba của Phệ Kim Thử không bị đấu khí cản trở, một khi tiến vào não sẽ làm cho người ta xuất hiện ảo giác, thậm chí choáng váng khó lòng phòng bị. Đến lúc đó ngươi chỉ cần để ý lấy bản thân là được, ta có thể đi đến nơi này đã là cực hạn rồi. Những người ở đây cũng không phải hạng vô dụng, ta muốn cùng bọn hắn tranh đoạt thì khó khăn không nhỏ.

Đối với ý tốt của Tiêu Viêm, Nạp Lan Yên Nhiên trầm ngâm một hồi rồi nhẹ nhàng lắc đầu nói.

Nghe vậy, Tiêu Viêm liền nhướng mày, không nghĩ tới âm ba của Phệ Kim Thử cư nhiên lại khó chơi như vậy, lập tức nói:

– Vậy làm thế nào mới có thể chống lại nó?

– Đối mặt với âm ba Phệ Kim Thử tộc trừ khi có đấu khí hùng hồn mạnh mẽ vượt qua, thì có lẽ cũng chỉ có sử dụng đấu kỹ âm ba đối cứng với nó. Nhưng mà Phệ Kim Thử tộc trời sinh đã là cao thủ dùng âm ba, sợ rằng những đấu kỹ âm ba bình thường cũng khó sánh với nó được.

Nạp Lan Yên Nhiên chần chờ nói.

– Âm ba đấu kỹ…

Nghe vậy, ánh mắt Tiêu Viêm liền sáng lên, thấp giọng lẩm bẩm nói. Sư Hỏa Toái Kim Ngâm của hắn vừa lúc cũng là âm ba đấu kỹ, cấp bậc cũng không thấp. Hơn nữa tối trọng yếu là năm đó ở Hắc Giác Vực Tiêu Viêm đã phục dụng một quả đan được thất cấp _”Âm Dương Long Huyền Đan” _ , hấp thu một tia long ngâm do đó làm cho uy lực của âm ba đấu kĩ càng mạnh hơn. Có nên hay không lấy ra dùng thử vào lúc này?

Nhớ tới _”Âm Dương Long Huyền Đan” _ , Tiêu Viêm lại nhớ tới chính loại đan dược này có công hiệu thần kì giúp người đột phát nhưng công hiệu này từ sau khi phục dụng hắn vẫn chưa thấy qua. Đối với việc này, Tiêu Viêm cũng cảm thấy không biết làm sao, nghe nói lúc trước Phong Tôn Giả dựa vào đan dược này mà đột phá Đấu Tông, chẳng lẽ mình lại không được? công hiệu thần kì của đan dược này đến khi nào mới xuất hiện?” Ngay khi Tiêu viêm còn đang thầm than thì hai mắt Kim Thạch chậm rãi mở ra. Ánh mắt nhìn quét toàn trường sau đó vung tay lên, thanh âm nhàn nhạt tới tai mọi người. – Đã đến giờ sấm quan rồi, bắt đầu thôi…

Prev
Next