Chương 560: Vòng Đấu Thứ Hai!

Trận đấu này của Liễu Kình không thể nghi ngờ là một trong số ít trường chiến đấu kịch liệt nhất của hôm nay. Nhưng dựa vào thực lực của hắn thì đẳng cấp của trận đấu cũng không làm cho người ta cảm thấy quá kinh hãi.

Sau Liễu Kình, không ít cường giả lục tục lên đài, trong đó, kẻ được chú mục nhất không nghi ngờ là Lâm Tu Nhai. Nhưng trường chiến đấu của hắn lại khiến người ta dở khóc dở cười. Vì đối thủ của hắn không hề lộ diện. Dưới áp lực phải đối đầu với cường giả đệ nhị trên cường bảng, đối thủ của hắn đã lựa chọn rút lui cho nên Lâm Tu Nhai trở thành kẻ thắng nhẹ nhàng nhất. Mà kết quả này cũng khiến cho đám người Liễu Kình, Tiêu Viêm đang muốn dò thám thực lực của hắn đều thất vọng.

Hai mươi lăm trường thi đấu của ngày đầu tiên kéo dài suốt từ sáng sớm đến tối. sau đó dưới ánh mắt chăm chú của vô số người mà tuyên bố kết thúc. Tuy nói một số thí sinh không phát huy thật tốt, nhưng cuộc thi đấu _”Cường Bảng” _ này trong nội viện là có quy củ nhất. Những trường chiến đấu mạnh mẽ, kịch liệt khiến không ít người kinh hãi cảm thán.

Hơn nữa, mọi người đều rõ, những trường chiến đấu thật sự phấn khích sẽ không diễn ra trong ngày đấu loại thứ nhất mà là ở ngày thứ hai hoặc ngày thứ ba. Trải qua vòng loại hôm nay số người có thể tiếp tục vào vòng trong chỉ dừng ở con số hai mươi lăm. Có thể đến được bước này, dù có hay không dựa vào may mắn thì họ ít nhất nói lên rằng mình không phải là một thường nhân. Độ nóng bỏng của những trận đấu ở cấp độ này tự nhiên là vượt xa so với ngày đầu!

Cho nên, tất cả khán giả đều ôm ý nghĩ chờ mong vào những trận giao chiến ngày thứ hai!

Khi màn đêm buông xuống, một ngày đầy nóng bỏng và ồn ã trong nội viện đã khôi phục lại sự yên tĩnh. Ánh sao lấp lánh đầy trời như tô điểm cho Nội Viện rộng lớn, dù ở vùng núi non trùng điệp này cũng đặc biệt bắt mắt.

“Hắc hắc, ta muốn tốt cho người thôi. Ngươi không phải bốc được số 7 sao?” Lâm Diễm đặt mông ngồi bên cạnh, ha ha cười nói.

“Ùh” Tiêu Viêm gật đầu, nhìn hắn nghi hoặc.

“Xem ra ngươi cũng không giấu diếm số của ngươi. Vốn đối thủ của ngươi là kẻ bài danh thứ 24, nhưng lại thuộc phe của Liễu Kình, cho nên số cũa hắn đã đổi cho Diêu Thịnh.” Lâm Diễm buông lỏng tay nói tiếp: “Cho nên, đối thủ của ngươi đã đổi thành Diêu Thịnh. Kiểu này xem ra hắn muốn trong lúc thi đấu dạy dỗ ngươi.”

“Hả?” Tiêu Viêm nhướng mày, kinh ngạc nói: “Đổi số không phạm luật sao?”

“Số thứ tự trong vòng 2 đều không công bố ra, phần lớn mọi người đếu đem số của mình giấu kín, không ai giống ngươi tùy tiện làm lộ số ra.” Lâm Diễm bĩu môi, lấy là thăm trong lòng ra, giơ ra trước mặt Tiêu Viêm cười nói: “Hay là chúng ta đối chút đi, đối thủ của ta tuy bài danh thứ 19, cũng khá mạnh, nhưng mà so với Diêu Thịnh cũng còn nhẹ nhàng hơn.”

Nhìn hành động của Lâm Diễm, Tiêu Viêm cảm động, mỉm cười, từ chối nói: “Đúng lúc ta nhìn thằng đó chướng mắt quá, hắn đã tự mình xông đến, nếu ta mà rút lui không phải bị người ta cười sao?”

“Người có lòng tin! Thực lực của tên đó, chí ít cũng nằm trong 15 kẻ đứng đầu.” Thấy Tiêu Viêm cự tuyệt, Lâm Diễm níu kéo nữa, nhíu mày nói.

Tiêu Viêm cười cười vỗ vai Lâm Diễm, quay đi, ánh mắt hướng về một phía của đài cao. Nơi đó, khuôn mặt âm hiểm của Diêu Thịnh đúng lúc cũng hướng qua đây. Ánh mắt hắn vừa âm lãnh vừa khiêu khích.

Prev
Next