Chương 528: Bạch Y Tiểu Cô Nương Thần Bí

Rõ ràng là âm thanh non nớt cộng với dung mạo đáng yêu, thế nhưng ở tại tiểu cô nương này lại phát ra cỗ hơi thở quỷ di khiến cho thần kinh Tiêu Viêm căng thẳng hẳn lên.

Cùng cặp mắt đen to tròn đối nhãn một lúc lâu Tiêu Viêm cười khan nói:

– Tiểu muôi, vật này không ăn được đâu hay là trả lại cho ta đi.

– Đợi lớn lên ta sẽ ăn nó!

Tiểu cô nương bình tĩnh nói. Bạn đang đọc truyện tại – &h=280&adk=1267513870&adf=2126177856&pi=t.aa~a.3881337322~i.32~rp.4&w=880&fwrn=4&fwrnh=100&lmt=1521690007&num_ads=1&rafmt=1&armr=3&sem=mc&pwprc=7419335139&ad_type=text_image&format=880×280&url=&fwr=0&pra=3&rh=200&rw=880&rpe=1&resp_fmts=3&wgl=1&fa=27&uach=WyJXaW5kb3dzIiwiMTUuMC4wIiwieDg2IiwiIiwiMTE0LjAuNTczNS4xOTgiLFtdLDAsbnVsbCwiNjQiLFtbIk5vdC5BL0JyYW5kIiwiOC4wLjAuMCJdLFsiQ2hyb21pdW0iLCIxMTQuMC41NzM1LjE5OCJdLFsiR29vZ2xlIENocm9tZSIsIjExNC4wLjU3MzUuMTk4Il1dLDBd&dt=1687962647955&bpp=4&bdt=1515&idt=-M&shv=r20230620&mjsv=m202306161001&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3Dad71b0fc3061e1c2-2268ca04fde100cd%3AT%3D1687738601%3ART%3D1687962358%3AS%3DALNI_Mbm_8VIeL3zangoQ46AQe_fCh7jQA&gpic=UID%3D00000c6b1e235865%3AT%3D1687738601%3ART%3D1687962358%3AS%3DALNI_MaSuqXuS-Ci7NZ3UROCq-mWlqCHog&prev_fmts=0x0%2C880x200&nras=2&correlator=3325938897282&frm=20&pv=1&ga_vid=2131893069.1687738589&ga_sid=1687962647&ga_hid=1178126080&ga_fc=1&u_tz=420&u_his=50&u_h=1080&u_w=1920&u_ah=1032&u_aw=1920&u_cd=24&u_sd=1&dmc=8&adx=504&ady=1839&biw=1887&bih=992&scr_x=0&scr_y=0&eid=44759842%2C44759876%2C44759927%2C42531706%2C44788441%2C44789817&oid=2&pvsid=252860679703182&tmod=1008861460&uas=0&nvt=1&fc=1408&brdim=10%2C10%2C10%2C10%2C1920%2C0%2C1920%2C1080%2C1904%2C992&vis=1&rsz=%7C%7Cs%7C&abl=NS&fu=128&bc=31&ifi=3&uci=a!3&btvi=1&fsb=1&xpc=0QTaTzDwOY&p=&h=280&adk=1267513870&adf=2667684229&pi=t.aa~a.3881337322~i.34~rp.4&w=880&fwrn=4&fwrnh=100&lmt=1521690007&num_ads=1&rafmt=1&armr=3&sem=mc&pwprc=7419335139&ad_type=text_image&format=880×280&url=&fwr=0&pra=3&rh=200&rw=880&rpe=1&resp_fmts=3&wgl=1&fa=27&uach=WyJXaW5kb3dzIiwiMTUuMC4wIiwieDg2IiwiIiwiMTE0LjAuNTczNS4xOTgiLFtdLDAsbnVsbCwiNjQiLFtbIk5vdC5BL0JyYW5kIiwiOC4wLjAuMCJdLFsiQ2hyb21pdW0iLCIxMTQuMC41NzM1LjE5OCJdLFsiR29vZ2xlIENocm9tZSIsIjExNC4wLjU3MzUuMTk4Il1dLDBd&dt=1687962647955&bpp=2&bdt=1515&idt=-M&shv=r20230620&mjsv=m202306161001&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3Dad71b0fc3061e1c2-2268ca04fde100cd%3AT%3D1687738601%3ART%3D1687962358%3AS%3DALNI_Mbm_8VIeL3zangoQ46AQe_fCh7jQA&gpic=UID%3D00000c6b1e235865%3AT%3D1687738601%3ART%3D1687962358%3AS%3DALNI_MaSuqXuS-Ci7NZ3UROCq-mWlqCHog&prev_fmts=0x0%2C880x200%2C880x280&nras=3&correlator=3325938897282&frm=20&pv=1&ga_vid=2131893069.1687738589&ga_sid=1687962647&ga_hid=1178126080&ga_fc=1&u_tz=420&u_his=50&u_h=1080&u_w=1920&u_ah=1032&u_aw=1920&u_cd=24&u_sd=1&dmc=8&adx=504&ady=2161&biw=1887&bih=992&scr_x=0&scr_y=0&eid=44759842%2C44759876%2C44759927%2C42531706%2C44788441%2C44789817&oid=2&pvsid=252860679703182&tmod=1008861460&uas=0&nvt=1&fc=1408&brdim=10%2C10%2C10%2C10%2C1920%2C0%2C1920%2C1080%2C1904%2C992&vis=1&rsz=%7C%7Cs%7C&abl=NS&fu=128&bc=31&ifi=4&uci=a!4&btvi=2&fsb=1&xpc=JbVAS7muwL&p=&h=280&adk=1267513870&adf=1972697056&pi=t.aa~a.3881337322~i.58~rp.4&w=880&fwrn=4&fwrnh=100&lmt=1521690007&num_ads=1&rafmt=1&armr=3&sem=mc&pwprc=7419335139&ad_type=text_image&format=880×280&url=&fwr=0&pra=3&rh=200&rw=880&rpe=1&resp_fmts=3&wgl=1&fa=27&uach=WyJXaW5kb3dzIiwiMTUuMC4wIiwieDg2IiwiIiwiMTE0LjAuNTczNS4xOTgiLFtdLDAsbnVsbCwiNjQiLFtbIk5vdC5BL0JyYW5kIiwiOC4wLjAuMCJdLFsiQ2hyb21pdW0iLCIxMTQuMC41NzM1LjE5OCJdLFsiR29vZ2xlIENocm9tZSIsIjExNC4wLjU3MzUuMTk4Il1dLDBd&dt=1687962647955&bpp=4&bdt=1515&idt=4&shv=r20230620&mjsv=m202306161001&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3Dad71b0fc3061e1c2-2268ca04fde100cd%3AT%3D1687738601%3ART%3D1687962358%3AS%3DALNI_Mbm_8VIeL3zangoQ46AQe_fCh7jQA&gpic=UID%3D00000c6b1e235865%3AT%3D1687738601%3ART%3D1687962358%3AS%3DALNI_MaSuqXuS-Ci7NZ3UROCq-mWlqCHog&prev_fmts=0x0%2C880x200%2C880x280%2C880x280&nras=4&correlator=3325938897282&frm=20&pv=1&ga_vid=2131893069.1687738589&ga_sid=1687962647&ga_hid=1178126080&ga_fc=1&u_tz=420&u_his=50&u_h=1080&u_w=1920&u_ah=1032&u_aw=1920&u_cd=24&u_sd=1&dmc=8&adx=504&ady=3393&biw=1887&bih=992&scr_x=0&scr_y=0&eid=44759842%2C44759876%2C44759927%2C42531706%2C44788441%2C44789817&oid=2&pvsid=252860679703182&tmod=1008861460&uas=0&nvt=1&fc=1408&brdim=10%2C10%2C10%2C10%2C1920%2C0%2C1920%2C1080%2C1904%2C992&vis=1&rsz=%7C%7Cs%7C&abl=NS&fu=128&bc=31&ifi=5&uci=a!5&btvi=3&fsb=1&xpc=auAbV2AYXr&p=&h=280&adk=1267513870&adf=668581771&pi=t.aa~a.3881337322~i.76~rp.4&w=880&fwrn=4&fwrnh=100&lmt=1521690007&num_ads=1&rafmt=1&armr=3&sem=mc&pwprc=7419335139&ad_type=text_image&format=880×280&url=&fwr=0&pra=3&rh=200&rw=880&rpe=1&resp_fmts=3&wgl=1&fa=27&uach=WyJXaW5kb3dzIiwiMTUuMC4wIiwieDg2IiwiIiwiMTE0LjAuNTczNS4xOTgiLFtdLDAsbnVsbCwiNjQiLFtbIk5vdC5BL0JyYW5kIiwiOC4wLjAuMCJdLFsiQ2hyb21pdW0iLCIxMTQuMC41NzM1LjE5OCJdLFsiR29vZ2xlIENocm9tZSIsIjExNC4wLjU3MzUuMTk4Il1dLDBd&dt=1687962647971&bpp=2&bdt=1531&idt=2&shv=r20230620&mjsv=m202306161001&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3Dad71b0fc3061e1c2-2268ca04fde100cd%3AT%3D1687738601%3ART%3D1687962358%3AS%3DALNI_Mbm_8VIeL3zangoQ46AQe_fCh7jQA&gpic=UID%3D00000c6b1e235865%3AT%3D1687738601%3ART%3D1687962358%3AS%3DALNI_MaSuqXuS-Ci7NZ3UROCq-mWlqCHog&prev_fmts=0x0%2C880x200%2C880x280%2C880x280%2C880x280%2C1887x992&nras=6&correlator=3325938897282&frm=20&pv=1&ga_vid=2131893069.1687738589&ga_sid=1687962647&ga_hid=1178126080&ga_fc=1&u_tz=420&u_his=50&u_h=1080&u_w=1920&u_ah=1032&u_aw=1920&u_cd=24&u_sd=1&dmc=8&adx=504&ady=3843&biw=1887&bih=992&scr_x=0&scr_y=0&eid=44759842%2C44759876%2C44759927%2C42531706%2C44788441%2C44789817&oid=2&pvsid=252860679703182&tmod=1008861460&uas=0&nvt=1&fc=1408&brdim=10%2C10%2C10%2C10%2C1920%2C0%2C1920%2C1080%2C1904%2C992&vis=1&rsz=%7C%7Cs%7C&abl=NS&fu=128&bc=31&ifi=6&uci=a!6&btvi=4&fsb=1&xpc=scC0aVk2G0&p=https%3A//truyenyy.vip&dtd=1064″ style=”left: 0px; position: absolute; top: 0px; border: 0px; width: 880px; height: 0px;” vspace=”0″ width=”880″>

Lầm bầm một tiếng, không một điểm khiếp sợ, tiểu cô nương liền càm lấy Kim Cương Bồ đuổi theo Tiêu Viêm.

Nghe được tiếng bước chân phía sau, lúc này trong lòng Tiêu Viêm mới cảm thấy thật nhẹ nhõm, bước nhanh ra ngoài dược khố, đem bạch ngọc bài áp lên trên vách tường, cái lồng năng lượng một lần nữa hiện ra, nhất thời khuôn mặt có chút tươi cười như đã trút được gánh nặng. – Cái lồng năng lượng bỏ đi này chẳng có nửa điểm hữu dụng, làm ra cái loại này chắc chỉ để trưng bày thôi.

Tiểu cô nương ở một bên bĩu môi nói, bàn tay nhỏ bé trắng nõn gần như trong suốt, trực tiếp đánh xuyên vào bên trong lồng năng lượng mà không gặp bất kì trở ngại nào.

Khẽ nhếch miệng nhìn tiểu cô nương cứ như vậy mà hành động, trong mắt Tiêu Viêm là một mảng mờ mịt, cái lồng năng lượng này thật sự chỉ là đồ trưng bày thôi sao? Nghĩ như vậy hắn liền thử vươn tay ra hướng về lồng năng lượng đâm qua, nhưng ngón tay vừa mới tiếp xúc với cái lồng ánh sáng kia thì cảm tưởng như đụng vào một loại sắt thép, ngón tay dùng để đâm vào không xuyên qua được nửa điểm mơ hồ có chút đau đớn. Phòng ngự kinh người bậc này vậy mà tiểu cô nương kia vì sao có thể như không có cái gì? – Ha ha, đúng là đồ ngu ngốc!

Tiểu cô nương ở bên cạnh thấy hành động của Tiêu Viêm nhất thời phá lên cười, thanh âm non nớt trên hành lang vang vọng mãi không tiêu tan.

Xấu hổ thu hồi ngón tay lại, Tiêu Viêm đang định nói thì tiểu bạch y cô nương hừ lạnh một tiếng tiêu sái quay đầu lại bước ra ngoài hành lang để lại cho Tiêu Viêm một trận buồn bực. “Tiểu cô nương này đến tột cùng là loại quái vật gì không biết?” Im lặng nhìn theo bóng lưng tiểu cô nương Tiêu Viêm nhịn không được bất lực thở dài.

Nghe ngữ khí của hắn tựa hồ tiểu cô nương này không khác gì một loại ác ma ăn thịt người, mặc dù thật sự nàng ta cũng thường xuyên lấy khẩu khí ăn người để uy hiếp người khác.. – Ta cũng không biết nữa.

Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu đem dược liệu trên bàn cất kĩ, rồi đem chuyện xảy ra lúc trước kể sơ qua một lược.

– Ách, ngươi thật đúng không may, ôi chao ta nói trước cho ngươi biết mà chăm sóc tiểu bà cô này cho tốt, đừng làm cho nàng tức giận, bằng không hậu quả rất đáng sợ đó.

Hách trưởng lão vỗ vỗ vai Tiêu Viêm có chút cảm khái nói.

Bị cử chỉ của Hách trưởng lão làm cho có chút mất tự nhiên, Tiêu Viêm nhịn không được nói:

– Nàng đến tột cùng là thứ người gì?

– Người? Ta có nói nàng là con người sao?

Đảo cặp mắt trắng dã, Hách trưởng lão bĩu môi nói.

– Nàng ta… không phải là người?

Trống ngực đập mạnh, mồ hôi lạnh trên trán Tiêu Viêm không biết chảy ra từ lúc nào.

Prev
Next