Do nuốt Long Lực đan, dược lực quán chú vào đấu kỹ Bát Cực Băng, chỉ một phần nắm tay đã ẩn chứa kình phong khủng bố, làm cho những nguời quan chiến trên mặt hiện lên vẻ bàng hoàng khiếp sợ. Lực lượng như vậy cho dù là một vài cường giả thất tinh, bát tinh hay đấu linh, sợ là cũng khó mà thi triển ra.
Trận gió tại phía trên nắm tay xuất hiện, không khí trước mặt cũng bị một kích kia hoàn tàn xua tan, nắm tay ngang qua không gian mờ ảo, quyền phong mơ hồ mang theo hỏa diễm, nắm tay lướt qua, lưu lại quyền ảnh nhàn nhạt … Nắm tay chân chính tiếp xúc với Bạch Trình, kình phong mạnh mẽ khiến không khí ngưng tụ lại, sau đó liền mạnh mẽ bắn ra tới phía trên hoàng sắc khải giáp, nhất thời thanh âm thanh thúy vang lên, một lỗ nhỏ xuất hiện trên khải giáp, bất quá nó xuất hiện vẻn vẹn trong thời gian một cái chớp mắt rồi đấu khí nhanh chóng lưu chuyển chữa trị hoàn toàn.
Một kích kia Tiêu Viêm đem toàn thân Bạch Trình phong tỏa, làm hắn không thể tránh được, do đó chỉ có thể đối mặt với ánh mắt đầy sợ hãi, bên trong đồng tử nắm tay cấp tốc phóng đại.
Một kích vừa rồi Tiêu Viêm gần như đã xuất toàn bộ lực lượng dưới nắm tay, nhìn trên đài tất cả mọi người áp chế thanh âm xuống thấp, ánh mắt dán theo nắm tay không ngừng di động tới kia. “Thình thịch!”
Toàn trường tất cả ngừng thở, ánh mắt nhìn chăm chú bên trong, nắm tay Tiêu Viêm ẩn chứa kình khí mạnh mẽ, rốt cục tiếp xúc thật mạnh cùng đấu khí khải giáp, tiếp xúc trong khoảnh khắc, nháy mắt yên tĩnh. Chợt từ vòng chiến bên trong, bộc phát ra tiếng va chạm tựa như sấm sét nổ vang!
Thanh âm nổ vang trong chốc lát, một loại gợn sóng kinh khủng nhất từ khi song phương bắt đầu giao chiến tới giờ đột nhiên từ nơi nắm tay cùng khải giáp năng lượng tiếp xúc, điên cuồng tỏa ra.
Vòng kình khí gợn sóng này có thể dùng mắt thường nhìn thấy, tốc độ khuếch tán gợn sóng cực nhanh, vẻn vẹn vài cái nháy mắt bắt đầu từ bên trong vòng chiến khuếch tán đi ra ngoài, cuối cùng cho đến hơn mấy chục trượng mới dần dần biến mất.
Nghe được thanh âm Tiêu Viêm, giữa sân tiếng động lớn dừng lại. Từng đạo ánh mắt theo tầm mắt Tiêu Viêm nhìn lại. Cuối cùng dừng lại ở một nơi âm u phía trên. Trong thi đấu tràng có một ít cường giả, khi bọn hắn cảm nhận được từ nơi này cỗ hơi thở sắc bén bá đạo truyền ra, khuôn mặt đều là nhịn không được có chút biến hóa. – Lực lượng không nhỏ!
Trước ánh mắt soi mói của mọi người, từ chỗ âm u một bóng người cao lớn chậm rãi đi ra, thân thể lập tức nhảy lên, cuối cùng như một viên đạn pháo, thật mạnh dừng ở bên trong sân đấu, giống như rơi xuống đất mạnh mẽ, trực tiếp làm cho tảng đá lớn dưới hai chân nổ tung, thậm chí còn dần lan ra xung quanh.
Thân ảnh cao lớn chậm rãi hướng Tiêu Viêm đi tới, mang theo áp bách làm hô hấp người ta bị kiềm hãm, bao phủ toàn bộ bên trong sân.
Ánh mắt lạnh lẽo nhìn thân ảnh cao lớn trước mặt với hơi thở bá dạo dị thường. Đôi mắt Tiêu Viêm nhíu lại:
– Phách Thương Liễu Kình?