Chương 524: Một Bạt Tai

Nam tử xuất hiện trong sân có dáng người cao lớn, so với đám người Nghiêm Hạo thì không chênh lệch nhiều. Cả người hắn khoác áo vải, khuôn mặt kiên nghị, lông mi dày, sau lưng gác chéo một cây trọng thương màu đen, dài bằng chiều cao của hắn. Cây thương mày đen này so với bất cứ cây thương nào Tiêu Viêm đã gặp trước đó đều to hơn. Người cùng thương giống nhau, cơ hồ đều toát ra một khí phách sắc bén.

Người này vừa xuất hiện, nhân vật chính trong sân tựq hồ đã chuyển vai sang cho hắn. Hơi thở sắc bén cỡ này dù ở bất cứ nơi nào cũng không có ai dám khinh thường.

Ấn tượng ban đầu mà nam tử trước mặt này để lại trong Tiêu Viêm có thể dùng 2 chữ để hình dung: Khí phách!

Cho dù là dáng người, diện mạo hay thậm chí cả trọng thương sau lưng đều tràn ngập một mùi vị giống nhau. Mà loại khí tức này, bên trọng nội viện chỉ có thể thuộc về một người. Đó là bài danh đệ tam cường bảng: Phách Thương Liễu Kình!

Nam tử này xuất hiện liền khiến bên trong Thi đấu tràng chìm vào trong yên lặng. Những ánh mặt từ trên khán đài chiếu xuống đều mơ hồ mang theo một tia kính sợ. Đối với loại cường giả được liệt dạng đứng đầu trong viện này, người có thể cùng hắn chính diện đối thoại cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Nam tử liếc nhìn Tiêu Viêm một cái, rồi lại lườm lườm Bạch Trình đang ngất ở cách đó không xa, tiếng nói hùng hồn, trầm thấp, nhàn nhạt vang lên:

– Không ngờ ngươi có thể đánh bại Bạch Trình.

– May mắn thôi.

Bàn tay Tiêu Viêm hướng về Huyền Trọng Thước đang rơi bên cạnh phất tay một cái, hút nó bay trở về tay. Bộ dáng hắn không hề bận tâm, cũng chưa bởi vì thân phận của đối phương mà động dung tí nào. – Giữa hai người chúng ta cũng gián tiếp có chút ít mâu thuẫn.

Không nhiều lời nói nhảm, Liễu Kình chăm chú nhìn vào Tiêu Viêm chợt cười nói.

Không khí quái dị đột nhiên bị một tràng tiếng cười đập nát. Vài bóng người chợt lướt xuống, xuất hiện trong sân.

– Lâm Tu Nhai? Nghiêm Hạo? Oa, hôm nay Thi đấu tràng này nổi lên trận gió lạ gì sao? Mấy tên khốn ngày thường chỉ bế quan này thế nào lại xuất hiện trong lúc này?

Theo mấy bóng người vừa xuất hiện, xung quanh khán đài vang lên từng trận tiếng nói khe khẽ.

Nhìn thấy mấy người bọn Lâm Tu Nhai, Tiêu Viêm cũng ngẩn ra, rồi chợt cười cười, lên tiếng chào hỏi.

Lâm Tu Nhai trước tiên đến gần Tiêu Viêm cười đùa vài câu, rồi vẫn xoay lưng về phía đám người Liễu Kình, hướng tới Huân Nhi, giơ ngón tay cái lên, thấp giọng cười nói: – Hết giận rồi chứ?

Huân Nhi khẽ liếc qua gương mặt Lâm Tu Nhai một cái. Mặc dù dung mạo và khí chất của đối phương cũng thuộc loại đứng đầu trong nội viện, nhưng trên mặt nàng vẫn không có quá nhiều cảm xúc, chỉ khẽ gật đầu, sau đó xoay qua, lại đem sự chú ý đặt lên người Tiêu Viêm.

Thấy gần như không được để ý, Lâm Tu Nhai cũng chỉ đành cười hắc hắc, xấu hổ sờ sờ mũi. Bị con gái đối đãi như vậy, bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu.

– Ha ha, thật là có lỗi, tính tình cô bé chính là như thế đấy.

Tiêu Viêm không biết làm sao, chỉ vỗ nhẹ đầu Huân Nhi, cười nói với Lâm Tu Nhai.

– Rất có cá tính. Lần trước đi vội quá, còn chưa nói lời cảm ơn với người. Nếu không phải ngươi ra tay, e rằng mấy người chúng ta muốn sống mà trở về cũng rất khó.

Lâm Tu Nhai cười cười nói. Những lời của Lâm Tu Nhai không áp chế âm thanh, đến Liễu Kình đang ở phía sau đám người đều nghe rõ cả.

Hành động không hạn chế âm thanh này của Lâm Tu Nhai thực làm cho Tiêu Viêm ngẩn ra. Hắn chợt thấy Liễu Kình hơi nhíu mày mới giật mình, không khỏi cảm tạ, gật gật đầu với Lâm Tu Nhai. – Hắc hắc, ta nói với Liễu Kình ngươi này, hôm nay người không phải muốn khiêu chiến Tiêu Viêm đó chứ? Người ta đang bị thương đó.

Nghiêm Hạo đứng bên cười cười, cũng nhanh mồm nhanh miệng nói ra điều quan trọng nhất.

– Chuyện lợi dụng kẻ khác lúc nguy ta tuyệt đối không làm.

Liễu Kình thản nhiên nói:

– Nếu hiện tại hắn đã đánh bại Bạch Trình, cũng coi như đã tiến vào cường bảng. Như vậy, hắn đã đủ tư cách tham gia giải đấu cường bảng của một tháng sau. Lúc đó, tự nhiên là có cơ hội quyết chiến. – Sự việc hôm nay đều là do mấy cô bé này tranh cãi mà ra, ta cũng không muốn dính vào phiền toái của các nàng, nhưng Phỉ nhi cũng không thể tự nhiên bị đánh như thế được. Nếu có thể gặp nhau trong lúc thi đấu, ta nhất định sẽ thi triển toàn lực. Ta cảm thấy rất có hứng thú với ngươi.

Liễu Kình hơi trầm ngâm, sau đó ngẩng đầu nói với Tiêu Viêm.

Những lời này của Liễu Kình không nghi ngờ là mang theo ý khiêu chiến. Do đó, từng ánh mặt trên Thi đấu tràng đều ngay lập tức chuyển dời sang người Tiêu Viêm. Có thể được nhận lời khiêu chiến từ Liễu Kình, điều này nói lên thực lực của Tiêu Viêm Ánh mắt mọi người nhìn trưng trưng, Tiêu Viêm cười khẽ một hơi, ôm quyền, tiếng nói vang lên không hề có chút luống cuống nào. Khí phách này là cho không ít người thầm gật đầu. – Đến lúc đó tự nhiên sẽ phụng bồi

Prev
Next