Chương 298: Thực Lực Của Gia Lão

Trên khuôn mặt già nua của Gia Lão nhất thời hiện ra vẻ ngạc nhiên. Nhìn Tiêu Viêm với ánh mắt khó hiểu, lấy thực lực Đấu Hoàng của Hải Ba Đông mà vẫn không đủ tư cách làm sư phụ của tên tiểu gia hoả này, đến cùng thì hắn có bao nhiêu thực lực?

Dưới bầu trời đêm, đám người Nạp Lan Yên Nhiên sau một lúc chấn kinh vẫn không nói gì, chỉ lặng yên nhìn Hải Ba Đông.

Thậm chí bọn họ còn cho rằng Hải Ba Đông đang nói đùa. Ở Gia Mã đế quốc này, một Đấu hoàng muốn thu nhận đệ tử sợ rằng không biết có bao nhiêu người dẫu là thiên phú kiệt xuất cũng phải tranh nhau xếp hàng. Trở thành đệ tử của Đấu Hoàng cường giả tượng trưng như một tấm vé thông hành trên con đường cường giả sau này.

“A a. Đây là Hải lão nói giỡn thôi, Gia lão đừng để ý làm gì. Chỉ là tiểu tử đã sớm bái sư nên không thể nhận hắn làm sư phụ ” Tiêu Viêm vừa lắc đầu vừa cười nói.

Bên cạnh Hải Ba Đông vẫn từ chối đưa ra ý kiến. Cho dù đã khôi phục lại Đấu Hoàng thực lực, nhưng Tiêu Viêm vẫn mang lại cho hắn một cảm giác cực kì nguy hiểm. Hơn nữa, sau khi cùng hai vị đấu hoàng thần bí cường giả thi triển ra kinh khủng cấp bậc Phật Hoả Nộ Liên, lại càng làm cho Hải Đông Ba sinh ra lòng uý kị đối với hắn.

Mặc dù hiện giờ thực lực Tiêu Viêm đã suy giảm sau khi thi triển Phật Hoả Nộ Liên, nhưng trong lòng Hải Đông Ba đã thầm xem Tiêu Viêm là ngang hàng, thậm chí còn vượt qua cường giả như hắn nữa. Cho nên khi nghe Gia lão khuyên Tiêu Viêm nhận hắn làm sư phụ thì không khỏi bật cười.

Nghe vậy, Gia lão khẽ cười cười. Ánh mắt lặng lẽ đảo qua khuôn mặt của Hải Ba Đông, trong lòng càng cảm thấy kinh dị. Theo như nhận biết của Gia lão với Hải Ba Đông thì hắn ít khi nào lại vui đùa như hôm nay.

” Đi thôi ” Hải Ba Đông cũng uể oải gật đầu. Về phần Nạp Lan Kiệt hai người, hắn cũng không nói gì, chỉ quay sang noí với Gia lão. Sau lưng hàn băng đấu khí rung lên hiện ra hai cánh, nổi lên cơn gió lạnh rồi biến mất giữa không trung.

“A a. Gia lão, cáo từ.” Đối với Gia lão cười cười, Tiêu Viêm hai cánh sau lưng chấn động hóa thành đạo lưu quang đuổi theo Hải Ba Đông.

Nhìn thấy hai người Tiêu Viêm đã rời đi, Gia lão cũng dẫn theo Tiểu công chúa, hai cánh đấu khí vàng nhạt sau lưng khẽ rung động, than thể biến mất giữa không trung lưu laị tiếng cười nhàn nhạt.

Hai đạo lưu quang vẫn bay nhanh tốc trong bầu trời đêm.

“Naỳ, sao ngươi không giữ cửa nhỡ lộ tin tức của ta thì sao ” gắt gao đi theo Hải Ba Đông, Tiêu Viêm đột nhiên cau mày nói.

Prev
Next