Chương 71: Tình Thế Của Tiêu Gia

Đang ngồi trong phòng, đột nhiên có một vị thiếu nữ mĩ lệ đi từ ngoài cửa vào, hai tay bưng một cái khay nhỏ bằng bạc, nhìn bên trên khay có để một khoả giới chỉ màu đỏ nhạt.

Tiếp nhận khay bạc, cho thị nữ lui ra, Nhã Phi tự mình bê đến trước mặt Tiêu Viêm cười nói: ” Lão tiên sinh, tất cả dược tài cùng vật dụng ngài cần đều có bên trong ” Nạp giới ” này.”

Vươn tay cầm lấy khoả giới chỉ ở trung tâm của khay bạc, xoay chuyển vòng vo ở bên trong lòng bàn tay, Tiêu Viêm có chút hài lòng. Thanh âm của Dược lão cũng cực kì thích hợp truyền ra: ” Tốt, sau khi Tụ khí tán luyện chế thành công, ta sẽ chuyển lại cho các ngươi.”

Trong đôi mỹ mâu hiện lên một tia vui mừng, Nhã Phi vội vàng gật đầu.

” Tốt lắm, được rồi, các ngươi không cần tiễn nữa, để ta tự mình đi ra ngoài.”

Phất phất tay, Tiêu Viêm liền đeo cái Nạp giới lên trên cái bao tay bên ngoài ngón tay, sau đó cũng không quay đầu lại, liền hướng về phía bên ngoài phòng khách bước đi, Ngọc tạp màu lam để trên bàn cũng không có thu lại, nghĩ mình cũng nợ bọn họ khá nhiều nhân tình, cho nên hắn cũng nhất quyết để lại.

Nhìn bòng lưng nọ từ từ biến mất sau cánh cửa, Nhã Phi liền cắn đôi môi đỏ mọng, từng bước một tiến đến, thu lấy Ngọc tạp màu lam vào trong tay, sắc mặt hơi trầm ngâm một chút, nhẹ giọng hỏi: ” Cốc Ni thúc thúc, luyện chế Tụ khí tán tựa hồ xác suất thành công cũng không phải cao đúng không?”

” Đúng thế, nghe nói Đan vương Cổ Hà đại sư luyện chế Tụ khí tán khả năng thành công cũng chỉ trên dưới bảy thành, bình thường tứ phầm luyện dược sư có lẽ cũng không có được kết quả này, đạt tới năm thành đã là tốt lắm rồi.” Cốc Ni trầm giọng nói.

” Vậy mà vị… lão tiên sinh này, luyện chế một lần đã thành công ngay….” Nhã Phi mày liễu cau mạnh lại.

” Bây giờ bên cạnh Luyện dược sư đó có hai Đại đấu sư bảo vệ liên tục, không dễ dàng như vậy.” Tiêu Chiến khoát tay áo, bất đắc dĩ nói.

” Nhưng nếu cứ đi xuống như vậy mãi, chúng ta sẽ bị tổn thất quá lớn, lúc trước lợi nhuận từ các phường thị trong Ô Thản thành này gia tộc chúng ta chiếm nhiều nhất mà.” Tam trưởng lão không cam lòng nói.

Tiêu Chiến khoé miệng co rút lại, lúc này quả thật hắn vẫn không nghĩ ra biện pháp nào.

” Ngày đó trong đấu giá hội kia, vị… thần bí luyện dược sư kia không phải có nói là nếu có cơ hội sẽ hợp tác cùng chúng ta hay sao chứ? Với thái độ cung kính của Cốc Ni mà nói, như vậy phẩm giai của hắn chắc chắn không thấp a, nếu có hắn tương trợ thì Gia Liệt gia tộc kia dám chắc không thể gượng thêm bao lâu được nữa.” Đại trưởng lão vốn đang trầm mặc, đột nhiên nhẹ giọng nói.

” Ài, ai biết là hắn nói thật hay là thuận miệng nói một chút như vậy thôi, cái loại này… nhân vật cấp bậc này, nếu cùng chúng ta hợp tác hắn sẽ có lợi gì từ chúng ta đây? Về điểm lợi nhuận, hắn sẽ chiếm bao nhiêu?” Tiêu Chiến cười khổ lắc đầu, đặt mông ngồi xuống ghế thở dài nói.

Ba vị trưởng lão cũng trầm mặc, đích xác với nhân vật cấp bậc này, Tiêu gia quả thật khó có thể với cao được.

” Thôi được, cứ đợi thêm vài ngày nữa xem sao, nếu như Gia Liệt gia tộc vẫn không biết điều, vậy đừng trách chúng ta cá chết phá lưới.” Liếm liếm môi, Tiêu Chiến bàn tay nắm chặt lại, trong mắt ẩn hiện hung quang.

Ở ngoài cửa, nghe đến đó Tiêu Viêm có chút nhún vai, bàn tay sờ vào nạp giới ở trước ngực, khoé miệng hiện lên một chút âm lãnh, chầm chậm lùi đi.

Prev
Next