Cái gì, Mẫu Kim!
Ánh mắt mọi người nhìn sang Lăng Hàn, tòa tháp lóe lên và biến mất chính là Mẫu Kim tạo thành?
Khó trách, có thể ngăn cản được một kích của Bách Lý Thiên.
Tê, gia hỏa này là thiên mệnh chi tử hay sao?
Có vị Đại Đế nào không phải sau khi thành đạo mới có Mẫu Kim, chế thành Đế binh? Lăng Hàn thì sao, thời điểm Giáo Chủ đã nắm giữ.
Đáng tiếc, đáng tiếc, nếu không phải gia hỏa này quá ưu tú bị trời ghét, có ai có thể tranh Đế vị với hắn?
Chiến lực cùng giai vô song, lại có Chuẩn Đế binh nơi tay, không ai có tư cách thành Đế như hắn.
– Ngươi cho rằng, có Chuẩn Đế binh thì có thể cản ta?
Bách Lý Thiên thản nhiên nói, ánh mắt của hắn mang theo nóng bỏng.
Lăng Hàn đã vận dụng Chuẩn Đế binh, nói rõ hắn đã vận dụng át chủ bài, cũng phát huy thực lực đỉnh phong.
Nếu biết cực hạn chân chính của Lăng Hàn, vậy đối phó hắn còn không dễ dàng?
Sau khi giết Lăng Hàn, Mẫu Kim cũng là của hắn.
Đây là thiên mệnh sở quy!
Lăng Hàn cười nhạt:
– Ngươi lại thử một chút!
Câu nói này hắn tràn ngập tự tin.
Cảm xúc của rất nhiều người bộc phát, bọn họ hưng phấn rống to lên.
– Chết!
Bách Lý Thiên vô cùng tỉnh táo, thân thể tới gần Lăng Hàn, hắn xuất ra một chưởng, mười bốn đạo quy tắc thất tinh lấp lánh, hóa thành một đạo thần binh chém về phía Lăng Hàn.
Bang!
Hỗn Độn Cực Lôi tháp kịp thời xuất hiện ngăn cản một kích này.
Quy tắc thất tinh thì như thế nào, tổn thương được Mẫu Kim hay sao?