Trần Phong Viêm hiện tại chính là Giáo Chủ, cho dù đột phá chưa bao lâu nhưng cũng là đại năng..
Nhưng mà, bây giờ lại có hai người xa lạ lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện ở trước người mình, đây là chuyện kinh khủng cỡ nào?
Hơn nữa còn là hai người!
Hắn không nói hai lời, trực tiếp xuất thủ, bởi vì cái gọi là tiên hạ thủ vi cường.
– Viêm tiểu tử, ngươi đang bất kính tôn trưởng sao?
Hầu ca hừ một tiếng, duỗi tay ra nắm lấy cổ tay Trần Phong Viêm, làm cho đối phương không thể động đậy một chút.
A?
Trần Phong Viêm lập tức ngẩn ra, hắn biết người gọi hắn là Viêm tiểu tử, trên thế giới này cũng chỉ có một người.
– Hầu, Hầu thúc?
Hắn nhìn Hầu ca, vừa mừng vừa sợ.
– Chính là Tôn gia gia nhà ngươi!
Hầu ca gật đầu.
Khốn kiếp.
Trần Phong Viêm nhổ nước bọt, ngươi là thúc ta, không phải gia gia của ta!
Hầu ca nói chuyện rất kéo thù hận.
– Vị này là?
Trần Phong Viêm nhìn về phía Lăng Hàn, hắn cảm ứng được, trên người đối phương mơ hồ có khí tức Giáo Chủ, thậm chí còn mạnh hơn hắn.
Bởi vậy, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ liên hệ với Lăng Hàn.
Nói giỡn, căn bản chuyện không thể nào.
– Đây là Lăng thúc của ngươi!
Hầu ca trợn mắt nói, hắn nhe răng, lộ ra vẻ mặt hung ác.
Lăng, Lăng thúc?
Trần Phong Viêm mơ hồ, tại sao lại có thêm một thúc.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
– Viêm tiểu tử, ngươi quên ta nhanh như vậy?
Giọng nói này là của Lăng Hàn!
Trần Phong Viêm lập tức trợn mắt hốc mồm, hắn khó nói thành lời.
Hắn có thể nghĩ đến bất cứ kẻ nào, nhưng tuyệt đối sẽ không nghĩ đến là Lăng Hàn.