Lăng Hàn chưa chết?
Khẳng định chết rồi, Thánh Nhân xuất thủ, trực tiếp đánh trúng, nếu không chết thì không còn thiên lý.
Một màn này, rất nhiều Đế tử nhìn thấy, bao quát Đinh Thụ, Dương Dịch Hoàn đều kinh ngạc không thôi.
Đó là thiên tài cực kỳ yêu nghiệt, là người cạnh tranh Đế vị mạnh nhất, hiện tại chết rồi?
Việc này rung động cỡ nào? Biệt khuất ra sao? Đơn giản như vậy?
Nhưng suy nghĩ lại một chút, Thánh Nhân đã ra tay rồi, Giáo Chủ có thể thoát khỏi?
Nhưng bọn họ lại không thể tiếp thu được, Lăng Hàn sáng tạo quá nhiều kỳ tích, cho nên, Thánh Nhân xuất thủ, bọn họ cũng không dám xác định.
Bọn họ muốn tìm kiếm thi thể Lăng Hàn, tiến thêm một bước xác nhận.
Nhưng Thánh Nhân đánh một kích, tất cả vỡ nát, chỉ có ý chí võ đạo Thánh Nhân cường đại đang sôi trào, cho dù Lăng Hàn lưu lại một tia tàn hồn cũng bị ý chí võ đạo phá hủy.
Tại sao phải giết triệt để như thế, không thể bảo lưu lại tàn hồn, rút ra ký ức của Lăng Hàn?
Như thế sẽ biết rõ vì sao Lăng Hàn lại cường đại như thế.
Nhưng nhìn Thánh Nhân xuất thủ là ai, mọi người sẽ biết tại sao.
Đó là Hỏa Vân Đế tộc Ly Hỏa Thánh Nhân.
Thế hệ hoàng kim của bọn họ đã chết, thế hệ bạch ngân chết, Đế tử bình thường cũng sớm chết, có thể nói, gia tộc của bọn họ không có khả năng thành Đế.
Cho nên, nếu bọn họ không thành Đế, tự nhiên cũng không muốn Đế tộc khác chiếm tiện nghi, trực tiếp bóp chết Lăng Hàn, diệt đi hi vọng cường đại của mọi người.
Mẹ nó!
Thật nhiều Thánh Nhân đều mắng trong lòng, bọn họ đằng đằng sát khí như thế, giết Lăng Hàn là chuyện phải làm, nhưng tương tự cũng muốn lấy được bí mật của Lăng Hàn.
Nhưng mà, không sao.
Trừ Lăng Hàn ra, còn có Đinh Thụ, còn có Dương Dịch Hoàn.
– Mấy người các ngươi…
Đám Thánh Nhân nhìn sang đám người Đinh Thụ, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ.
– Ha ha, các ngươi muốn làm gì?
Từng Thánh Nhân xuất hiện, đồng thời hóa thành cự nhân vạn trượng bảo hộ đám người Đinh Thụ, Dương Dịch Hoàn.
– Không muốn bị diệt tộc thì thành thật một chút.
Lão Thánh Nhân hộ tống Hà La nói ra, cây dù đỏ rực chấn động, nó tỏa ra khí tức cường đại.
– Đi.
Những Thánh Nhân này xé rách không gian, mang theo đám người Đinh Thụ rời đi.
– Này, trả mạng huynh đệ ta đây!
Hầu ca quát to, tay cầm côn sắt Thánh cấp, tay trái cầm Hỗn Độn Cực Lôi tháp, mặt mũi mang theo lửa giận.
Hắn hoàn toàn không sợ Thánh Nhân, trực tiếp giết tới.