Không bao lâu, chỉ thấy nơi xa có lượng lớn âm hồn xuất hiện và lao tới gần bọn họ.
Sinh khí của Đa Gia Phật quá mạnh, cho nên càng kéo thù hận.
Những âm hồn này thực lực không giống nhau, có Trúc Cơ, cũng có Chú Đỉnh, còn có Hóa Linh, Tiểu Thừa cảnh, tất cả lao tới như ong vỡ tổ, Chuẩn Đế sức sống mênh mông như biển, ở trong âm phủ sẽ biến thành dụ hoặc không gì sánh bằng.
Đối mặt nhiều âm hồn như vậy, Đa Gia Phật không có xuất thủ, hắn cứ bước đi, âm hồn tới gần hắn trăm tượng sẽ hóa thành mảnh vỡ và quay về thiên địa.
Ở âm phủ, Đa Gia Phật như giẫm trên đất bằng.
Có Âm Thánh xuất hiện rình mò, nhưng căn bản không dám ra tay, ở trước mặt Chuẩn Đế, Âm Thánh chính là cặn bã.
– Nhìn lâu như thế còn chưa đủ sao?
Đa Gia Phật từ tốn nói, phật quang sau đầu sáng lên và hóa vi đà xử đâm vào Âm Thánh.
Phốc!
Tên Âm Thánh bị định trụ thân thể, căn bản không có cách trốn tránh, hắn bị đánh hôi phi yên diệt.
Trâu bò, đây chính là Thánh Nhân a, cho dù là Âm Thánh, không cường đại bằng Thánh Nhân dương gian, nhưng bị một kích miểu sát đủ làm người ta sợ hãi.
Chuẩn Đế phát uy kinh thiên động địa.
Mặc dù ở âm phủ nhưng Đa Gia Phật lại như đi vào hậu hoa viên nhà mình, căn bản không cần cố kỵ cái gì.
Không bao lâu sau, phía trước xuất hiện cánh cửa đá khổng lồ.
A?
Nơi này có cánh cửa đá?
Lăng Hàn kinh ngạc, cánh cửa đá này rất giống cửa đá tại Đồng Nguyệt tinh, cổ điển đại khí, nhưng độ lướn khác nhau.
Hiện tại, cánh cửa này đã mở ra hoàn toàn, phía trước xuất hiện thôngi đạo.