Thì ra, Đế lộ không phải chỉ có thể đi một lần!
Người bình thường hoàn toàn không cách nào tưởng tượng, chỉ có nghẹn họng nhìn trân trối, mà Đế tộc lại rất nghiểm túc.
Một người đi Đế lộ chín lần, một người đi mười một lần, bọn họ có bao nhiều cơ duyên trong Đế lộ?
Cho nên, bọn họ có thể không mạnh sao?
Đa Gia Phật bộc phát sát khí, dường như có ý xuất thủ, Nhạc Thánh Nhân và lão giả áo xanh kinh hãi, tất cả như lâm đại địch.
Chuẩn Đế uy hiếp, có ai không sợ?
– Đa Gia đại nhân, xin xem mặt mũi chủ nhân, không nên động binh qua.
Thánh Nhân áo xanh vội vàng nói, giọng nói vô cùng cung kính, cũng không có kiểu ngạo.
Đa Gia Phật hừ một tiếng:
– Ta còn khinh thường xuất thủ với tiểu bối!
Nghe nói như thế, hai tên Thánh Nhân đều thở ra.
Chuẩn Đế nói một lời như là pháp chỉ.
Đa Gia Phật nhìn đám Thánh Nhân Đế tộc khác:
– Các ngươi cũng không biết xấu hổ, nhiều người như vậy lấy lớn hiếp nhỏ!
Lời này là có ý gì?
Chẳng lẽ đang bất bình thay Lăng Hàn sao?
Tê, như vậy lớn chuyện rồi.
Đế tộc dám lấn Cửu Dương Thánh Nhân chỉ là nhất tinh, là hạng chót trong Thánh Nhân, hơn nữa, hắn cũng không có Đế binh trong tay, cho nên hắn không có tư cách khiêu chiến Đế tộc
Nhưng Đa Gia Phật khác biệt.
Chuẩn Đế!
Hiện tại Đa Gia Phật muốn làm chỗ dựa cho Lăng Hàn, bọn họ chọc nổi sao?
Không nghĩ tới, thì ra Đa Gia Phật thực sự xem trọng Lăng Hàn.