Sau khi tổ ba chuẩn bị xong, lập tức bắt đầu.
Lần này đến phiên Đại Hắc Cẩu, nhưng trùng hợp là, tuy nhiên nó và Lăng Hàn cùng báo danh nhưng chỉ có một ở tổ ba, cho nên, Lăng Hàn phải đi tổ bốn.
Không sao, cho dù trong đội ngũ ai thắng đều qua cửa.
Cự nhân thứ ba đi tới, trận đấu hết sức căng thẳng.
Chậm!
Đột nhiên Đại Hắc Cẩu giơ móng vuốt lên, thời điểm này đám cự nhân nhìn sang, nó tiếp tục nói: Bánh bao này nhân gì?
Tất cả mọi người suýt ngã xuống, đây là trận đấu, cũng không phải mời ngươi làm khách, ngươi quan tâm bánh bao nhân làm gì, nhắm mắt ăn là được.
Cự Nhân tộc rất chất phác, một người gãi gãi đầu, nói: Nhân bánh thịt chó.
Mắt Đại Hắc Cẩu biến thành màu xanh: Cẩu gia kháng nghị, đây là hãm hại trần trụi!
Tất cả mọi người cười to, tuy Cẩu yêu đã hoàn toàn thoát ra khỏi cấp độ chó hoang, nhưng bảo Cẩu yêu ăn thịt chó thì không nói nổi. Đổi nhân bánh.
Có cự nhân nói ra, cũng rất có tình nghĩa. Lần này là nhân bánh gì?
Đại Hắc Cẩu hỏi. Thịt sói.
Ách, Đại Hắc Cẩu nghiến răng, sói và chó là một nhà. Bỏ đi, cũng có chút khác biệt nên ăn được.
Chỉ chốc lát, một chậu bánh bao mới được mang đến. Bắt đầu!