Các ngươi hãm hại người không đền mạng.
Trình Vụ kinh ngạc, sắc mặt hắn tức giận đỏ bừng, đồng thời cũng không tin nổi, thiên tài như thế đều là người nhất ngôn cửu đỉnh sao, tại sao lại âm hiểm như vậy?
Đối với cặn bã như các ngươi, ta cần phải nói danh dự sao?
Đại Hắc Cẩu nói, sau đó nó nói với Lăng Hàn: Ta chơi chán rồi, xử lý hắn đi.
Nói xong, nó đạp một cước, ba, đầu của Trình Đông Binh vỡ vụn, đối phương đã chết hoàn toàn, căn bản không thể thiêu đốt Tiên Đan khôi phục. A a a!
Trình Vụ ngửa mặt lên trời tru lên, hắn như con sói bị thương.
Oanh, khí tức trên người hắn sôi trào, toàn thân phát sáng, sau đó lại lao tới giết Lăng Hàn, hắn vung pháp khí trong tay, chỉ công không thủ.
Lăng Hàn xuất ra một quyền đánh vào thân Trình Vụ, một quyền này rất ác liệt, hắn đánh thủng ngực Trình Vụ, nhưng quỷ dị chính là, vết thương thế của Trình Vụ đang khép lại nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt hắn khôi phục như cũ.
A, đây là thiêu đốt Tiên Đan sao?
Trình Vụ đã liều mạng thật sự, hắn cũng không bị tổn thương nhưng chủ động thiêu đốt Tiên Đan, chẳng những có thể giúp hắn khôi phục trong nháy mắt, đồng thời còn tăng chiến lực của hắn lên hai trọng thiên.
Đối với Sinh Đan viên mãn bình thường chỉ có chiến lực bát trọng thiên, tăng lên hai trọng thiên sẽ có tính quyết định, nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, chỉ tăng lên hai trọng thiên thì không làm được gì.