Lăng Hàn tránh né mấy chiêu đầu tiên.
Người Trình gia cho rằng đây là việc đương nhiên.
Chỉ là Sinh Đan sơ kỳ dựa vào cái gì có thể đối kháng bọn họ?
Tiểu tử, ngươi thúc thủ chịu trói tốt đi, tránh ăn nhiều đau khổ.
Trình Đông Binh nói ra, lần này thực sự mười phần chắc chín, Lăng Hàn bị vây trong trận pháp, hắn không thể trốn thoát. Phải không?
Lăng Hàn lắc đầu, hắn nhìn chằm chằm một tên Sinh Đan cảnh, sau đó giết tới. Vọng tưởng!
Trình Vụ cười lạnh một tiếng, hắn đi tới ngăn chặn
Lăng Hàn cười cười, hắn vung quyền tấn công.
Bành!
Hai người đấu nhau, sắc mặt Trình Vụ thay đổi, uy lực một quyền Lăng Hàn của mạnh đến mức đáng sợ, hắn bị đẩy lui về phía sau.
Đương nhiên, Lăng Hàn lui càng nhiều.
Làm sao có thể?
Sinh Đan sơ kỳ mà thôi, tại sao có được chiến lực thập trọng thiên trở lên, Lăng Hàn gần như có thể so sánh với hắn?
Lăng Hàn quay người trở lại, hắn vung quyền tấn công mục tiêu lúc trước.
Ầm, Lăng Hàn đánh trúng người kia, mặc dù người nọ là Sinh Đan hậu kỳ nhưng chiến lực chỉ đạt tới thất trọng thiên, làm sao có thể địch nổi, cho nên bị một quyền của hắn đánh nổ tại chỗ. Không!
Sáu Sinh Đan Trình gia cùng hét lớn.
Rõ ràng là bắt rùa trong hũ, tại sao lại bị Lăng Hàn giết một người, bọn họ có thể tiếp nhận sự thật này hay sao? Giết thật tốt, giết thật hay, giết rất tuyệt.
Đại Hắc Cẩu cười nói. Con trâu đê tiện, giết ngươi trước!