Đương nhiên Lý Lôi Động sẽ không chịu phục, hừ một tiếng:
Lý gia Tôn Giả ta kỳ tài ngất trời, mặc dù mới vừa thành Tôn giả nhưng tiền đồ vô lượng, tương lai không phải không thể thành Thánh Nhân! Ha ha ha ha!
Vương Kiếm cười to: Ta rất buồn cười, ngươi cho rằng Thánh Nhân là rau cải trắng sao? Thiên tài gì cũng phải cúi đầu trước cánh cửa Thánh Nhân này, có thể thành Thánh, không chỉ cần thiên phú, còn cần vận khí. Vương Kiếm, ngươi dám xem thường Tôn Giả nhà ta sao?
Lý Lôi Động lành lạnh lên tiếng, sát khí bộc phát.
Vương Kiếm không tiếp lời, Vương gia có thể đối kháng Lý gia, thậm chí mạnh hơn một ít, nhưng hắn nhất định không thể dùng lời lẽ bất kính với Tôn Giả, không thì vị đại năng Lý gia xuất thủ, giết hắn cũng không có người báo thù cho hắn.
Cường giả cần tôn trọng, nhất là bắt đầu từ cấp Giáo Chủ, tuyệt đối không cho phép kẻ nào chửi bới. Người trẻ tuổi, ngươi chọn thế nào?
Vương Kiếm nhìn về phía Lăng Hàn, tranh giành với Lý Lôi Động có gì hay chứ? Gia nhập Lý gia, bảo đảm tài nguyên tu luyện của ngươi không thiếu!
Lý Lôi Động vội vàng nói. Ha ha, một hào môn vừa tấn thăng cấp Tôn Giả thì làm sao có nội tình bằng Vương gia.
Vương Kiếm hừ một tiếng.
Lăng Hàn không quan tâm tới kẻ nào, hắn hướng tới tự do, tuyệt đối không gia nhập bất cứ thế lực nào.
Chẳng lẽ có thể lấy không tài nguyên của những thế lực này?