Còn bốn người liều mạng, nam tử vừa ngứa vừa đau gào lên.
Lúc này không liều, chỉ có hắn sẽ chết.
Lăng Hàn không quan tâm, nhãn thuật mở ra, hắn có thể nhìn thấy sơ hở trong công kích của mỗi người, sát khí tấn công một người, người này lâm vào trạng thái mơ hồ, hắn dùng kim kiếm bắn tới, cũng miểu sát đối thủ.
Quá dễ dàng, hắn luân phiên sử dụng ba loại dị năng, bốn người còn lại bị hắn giết sạch sẽ.
Nếu truyền chiến tích này ra ngoài, mọi người sẽ không tin tưởng, quá kinh khủng, hắn chỉ là Minh Văn cảnh đấy, hơn nữa còn không phải một người, mà là năm người!
Lăng Hàn lục soát năm người một lần, hắn không phát hiện bảo vật gì có giá trị.
Ai, thật nghèo, không có một khối Trúc Cơ thần thạch nào.
Lăng Hàn lắc đầu, hắn tiếp tục đi tìm kiếm, lúc trước có rất nhiều người đuổi giết hắn, thực lực hiện tại đã đủ, đương nhiên hắn phải đi báo thù.
Ruộng hoa này chính là một ảo trận, nó phát sinh biến hóa vào bất cứ lúc nào, nếu không phá giải huyền bí ẩn chứa trong đó, hắn sẽ không thể thoát ra ngoài, bởi vậy, có thể gặp người hay không cũng phải xem vận khí.
Không khéo chính là, vận khí Lăng Hàn đã không tốt.
Ngày thứ hai, cho dù Lăng Hàn tiếp tục sử dụng Băng Nguyên thạch tu luyện cũng không hấp dẫn bất cứ kẻ nào.
Đến sáng sớm ngày thứ ba, đột nhiên cánh đồng hoa xuất hiện biến hóa to lớn, Lăng Hàn đi một lúc, đột nhiên phía trước rộng mở trong sáng.
Trước mặt xuất hiện đường núi.
A, đã thoát ra?
Lăng Hàn sững sờ, lúc này hắn ý thức được, thiên địa đại thế đã biến mất, hoặc là sinh ra biến hóa thật nhỏ, cho nên hắn mới có thể thuận thuận lợi lợi vượt qua.
Không chỉ có hắn, những người khác cũng như thế, phía trước Lăng Hàn có người, sau lưng hắn cũng có người xuất hiện.
Lăng Hàn!
Có người kêu lớn, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía sau.
Lăng Hàn nhìn sang, hắn cảm thấy đáng tiếc chính là, nơi này không có Hồng Thiên Bộ.