Chương 104: Trong túi ngượng ngùng

Mạc Cao cũng kinh ngạc, ở hắn nghĩ đến, học sinh đưa cho hắn, khẳng định là thương lượng cửa sau tiến vào, thực không có tiền đồ bồi dưỡng gì, mới sẽ theo hắn “lãng phí thời gian”. Trước hắn thao thao bất tuyệt nói nhiều như vậy, nói là chỉ giáo Lăng Hàn, còn không bằng nói hắn khó chịu quá lâu, muốn phát tiết một lần.

Còn Lăng Hàn nghe hiểu hay không, hắn không cân nhắc.

Tuyệt đối không ngờ, Lăng Hàn lại nghe hiểu, hơn nữa sau khi tiêu hóa, liền tu ra một đạo kiếm khí.

Nếu như chỉ một đạo kiếm khí, hắn còn có thể tiếp thu, nhưng vấn đề là, Lăng Hàn nguyên bản đã có năm đạo kiếm khí!

Năm đạo kiếm khí, khái niệm này nghĩa là gì?

Ba đạo kiếm khí liền có thể xưng vương giả, năm đạo là tiểu thành. Đây tuyệt đối là một thiên tài, hơn nữa có khả năng vượt qua bất luận bạn cùng lứa tuổi nào của Vũ Quốc, nhưng thiên tài như vậy sao sẽ ném cho hắn dạy?

Mạc Cao thực không nghĩ ra, nhưng nghĩ lại liền rất vui vẻ. Bởi vì hiện tại Lăng Hàn là học sinh của hắn, ngày sau thành tựu của học sinh càng cao, hắn tự nhiên càng tỏa sáng.

– Lão sư, có nhiều chỗ ta không quá rõ ràng.

Lăng Hàn thu kiếm, lĩnh giáo Mạc Cao.

Ở mặt lĩnh ngộ võ đạo, hắn có thể làm tổ sư gia của Mạc Cao, nhưng nếu chỉ nói kiếm đạo, Mạc Cao trên hắn. Thứ nhất Mạc Cao đắm chìm ở kiếm đạo mười mấy năm, thứ hai hắn là thiên tài kiếm đạo.

– Có cái gì không hiểu, cứ việc nói ra.

Mạc Cao lập tức nói, đã mười mấy năm, hắn được học sinh nào hỏi qua?

Lăng Hàn hỏi ra một ít nghi vấn. Mạc Cao lập tức căn cứ lý giải của mình trình bày. Trong quá trình này, hắn cũng được gợi ý lớn. Phải biết, tuy Lăng Hàn không tốn bao nhiêu thời gian ở Kiếm đạo, nhưng kiến thức của Thiên Nhân Cảnh còn ở đó, vấn đề hỏi ra không cái nào không nhắm thẳng hạch tâm.

Một lát sau, chỉ thấy Tiểu Anh đi theo một nam tử khoảng chừng bốn mươi tuổi, sắc mặt có chút kinh hoàng.

– Tiểu tử, chính là ngươi muốn gặp Các chủ đại nhân?

Nam tử trung niên dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lăng Hàn. Hắn đã nghe Tiểu Anh nói, dưới cái nhìn của hắn, khẳng định Lăng Hàn là trong túi ngượng ngùng, mới sẽ cố ý nói nhận thức Các chủ đại nhân, muốn dùng phương thức như thế ép giá.

Thực sự là quá ngây thơ.

Lăng Hàn hơi nhướng mày nói:

– Ngươi nói chuyện khách khí một chút.

– Không tiền liền nói không tiền, trang cái gì chứ!

Nam tử trung niên hừ một tiếng, cười to nói.

– Nếu ngươi nhận thức Các chủ đại nhân, ta liền ăn cái bàn này.

Hắn chỉ vào một bàn dài bên cạnh.

Lăng Hàn lộ ra nụ cười, nói:- Không nghĩ tới ngươi còn có ham mê như vậy, nếu không làm vừa lòng ngươi, không khỏi quá không có tình người rồi.

– Ăn nói bậy bạ!

Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.

—————

Prev
Next