Đế Bá

Chương 392: Băng Ngữ Hạ nữ giả nam trang (1)


Từng nữ tử đột nhiên từ trên trời hạ xuống toàn bộ đều là mặc vũ y, lụa mỏng che mặt, tựa như là tiên tử phủ xuống.

- Băng Vũ cung cũng tới!

Thấy từng đóa tiên hoa nở rộ, bất luận là vương hầu hay là chân nhân thế hệ trước đều không khỏi sắc mặt ngưng tụ, lẩm bẩm nói.

Băng Vũ cung, một trong những truyền thừa cường đại nhất của Đông Bách

thành, chính là đế thống tiên môn. Băng Vũ cung, sáng tạo từ trong tay

Băng Vũ tiên đế, xây dựng ở trên đỉnh tuyết sơn! Mà Băng Vũ tiên đế lại

là một trong không nhiều tiên đế nữ giới từ vạn cổ tới nay.

Mặc dù Băng Vũ cung không giống như những truyền thừa đế thống khác là

thành lập cương quốc, thống trị một phương thiên địa, bọn họ thành lập ở đỉnh tuyết sơn, cao cao tại thượng, có ý rời xa huyên náo, nhưng mà mặc dù Băng Vũ cung không kiến tạo cương quốc, không thống nhất một phương

thiên địa, nhưng lại chưa từng có người nào dám khinh thị Băng Vũ cung,

cho tới nay Băng Vũ cung đều sâu không lường được, có nội tình cực kỳ

kinh người.

- Xem ra ta còn chưa tới trễ!

Lúc này một cái thanh âm hết sức dễ nghe vang lên, tiếp theo, từng cái

bongsa dáng từ trên trời hạ xuống! Lúc mọi người nhìn thấy mấy người từ

trên trời hạ xuống đều không khỏi kinh ngạc, nữ tử từ trên trời giáng

xuống từng người đều là xinh đẹp động lòng người, tựa như là tú sen hé

nở trên mặt nước, nhiều nữ tử xinh đẹp như vậy đồng thời xuất hiện thật

sự là một loại hưởng thụ về thị giác.

Mà mấy nữ tử xinh đẹp lại giống như chúng tinh phủng nguyệt vây quanh

một thanh niên, hông, là vây quanh một nữ tử, một nữ tử giả nam trang.

Nữ tử được mấy nữ tử này vây quanh một chút cũng không kém hơn so với

mấy người bên cạnh nàng, thậm chí là càng hấp dẫn mỹ lệ hơn. Nữ tử này

có một đôi tú mục giống như thần tinh, đôi mắt sáng động lòng người, tựa như thần tinh sáng nhất ban đêm, mặt như mỡ đông, môi hồng răng trắng,

mũi ngọc cao vút, ở trong con mắt trông mong của nàng, thần thái phi

dương, đây tuyệt đối là một nữ tử xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành!

Nhưng mà một nữ tử xinh đẹp động lòng người như vậy lại hết lần này đến

lần khác giả nam trang, cho dù là nguyệt nha nam thường rộng rãi trên

người nàng cũng đồng dạng không che dấu được ngọc phong trước ngực nàng, nghênh nghênh có thể thấy được đỉnh nhọn, thoạt nhìn tăng thêm vài phần mị lực.

Mỹ nữ trước mắt, nữ giả nam trang, làm cho người ta thoạt nhìn một chút

cũng không đột ngột, ngược lại làm cho người ta cảm thấy người như vàng

ngọc, phong tư trác tuyệt, hết sức vui vẻ, có một phen ý nhị làm cho

người ta tim đập thình thịch.

- Băng Ngữ Hạ!

Vừa nhìn thấy mỹ nữ giả nam trang này, coi như là Tư Mã Long Vân cuồng

gnaoj cũng nhất thời biến sắc, đều không muốn đi chọc người như vậy.

Nộ Tiên thánh quốc mặt dù cổ xưa cường đại, nhưng mà Băng Vũ cung lại

càng cường đại hơn, đế thống tiên môn, một mực cao cao tại thượng, Băng

Vũ tiên đế đã từng là tồn tại vô địch mà chân thần cũng kiêng kỵ!

- Truyền nhân của Băng Vũ cung!

Nhìn thấy mỹ nữ giả nam trang này, người ở chỗ này đều hơi rùng mình,

không người nào dám chê cười nàng, mặc dù nói một nữ hài tử giả nam

trang, nghĩ tới đều làm cho người ta bật cười, nhưng mà lúc này không có bất kỳ người nào dám cười nàng!

- Băng Vũ cung!

Thấy nữ tử giả nam trang ở trước mắt này, Lý Thất Dạ không khỏi híp mắt

lại một cái, nghĩ đến một chuyện trong quá khứ, Băng Vũ tiên đế, nghĩ

đến chuyện kia hắn cũng nhịn không được mà lộ ra nụ cười!

Vừa thấy được truyền nhân Băng Ngữ Hạ của Băng Vũ cung, thần thái của

người ở chỗ này đều rùng mình, đều là thần thái cẩn thận, để tránh làm

cho Băng Ngữ Hạ cho là mình đang cười nhạo nàng, vào lúc này Lý Thất Dạ

có thể nói là người duy nhất lộ ra nụ cười, nhất thời dẫn đến sự chú ý

của Băng Ngữ Hạ.

- Xem ra cũng không phải là dược đế chi mộ!

Lúc này Băng Ngữ Hạ nhìn lướt qua phần mộ còn đang đào, cười nói.

Nàng cười lên là hết sức xinh đẹp, nàng vốn là nữ tử xinh đẹp khuynh

thành, lại cứ hết lần này đến lần khác mặc nam trang, cười lên lại có

bảy phần xinh đẹp của phái nữ, ba phần tuấn lãng của nam tử, hợp lại

chung một chỗ, nụ cười là đặc biệt đẹp mắt, đặc biệt mê người, ngay cả

nữ hài tử nhìn thấy đều sẽ than thở một tiếng.

Vào lúc này nữ đệ tử của Băng Vũ cung theo Băng Ngữ Hạ mà đến đã ở trên

một cái lương đình tinh trí có địa thế cao nhất ở hiện trường, lương

đình mặc dù không lớn nhưng mọi thứ đều có, băng lô trà khí, giường êm

đệm đẹp, cái gì cần có đều có.

Băng Ngữ Hạ nằm ở trên giường êm, thật là thư giãn thích ý, tựa như là tư thái lười biếng, có thoải mái nói không ra lời.

Mà mấy mỹ nữ ở bên người nàng lại càng hầu hạ ở bên người, nàng khẽ

cười, trái ôm phải ấp, một bộ công tử đen tối, thỉnh thoảng còn trêu

chọc mỹ nhân ở bên cạnh, từng trận cười vui truyền ra, tựa hồ nàng cũng

không phải là một nữ hài tử mà là một nam nhi tuấn mỹ vô song, hưởng hết mỹ nhân diễm phúc, trái ôm phải ấp, bên cạnh đều là mỹ nữ hầu hạ, diễm

phúc khôn cùng.

Thấy một màn hoang đường cùng hương diễm này để cho rất nhiều tu sĩ vì

đó mà im lặng. Có tu sĩ thế hệ trước có lẽ là than thời thế thay đổi,

cũng có tu sĩ trẻ tuổi không khỏi rất là hâm mộ, đổi lại là chính mình,

có phúc hưởng hết mỹ nhân như thế, đó là chuyện tình hương diễm cỡ nào.

Băng Ngữ Hạ rõ ràng là một nữ hài tử, lại làm ra chuyện như công tử đen

tối, ôn nhuận như ngọc, phong độ ngời ngời, nổi bật bất phàm, nếu như

nàng thật sự là một nam tử mà nói, tuyệt đối là có thể mê chết rất nhiều nữ hài tử.

Băng Ngữ Hạ thế nhưng phong lưu trượng trận, lại làm cho nam nhân hâm

mộ, cũng để cho nữ hài tử đều theo đó cảm khái, coi như là nữ hài tử

cũng sẽ khen một tiếng, tốt cho một công tử đen tối.

So sánh với Băng Ngữ Hạ, Tư Mã Long Vân mới vừa rồi tự nhận là phong độ

ngời ngời, xuất chúng bất phàm đó chính là đổ bỏ đi, Băng Ngữ Hạ trước

mắt cho dù là nữ giả nam trang, nhưng mà nàng phong độ ngời ngời, ôn

nhuận như ngọc, thật sự là hồn nhiên thiên thành, không có chút dấu vết

làm bộ nào.

So sánh với Băng Ngữ Hạ, nếu như nói phong độ ngời ngời kia mới vừa rồi

của Tư Mã Long Vân đó chẳng qua là làm ra vẻ mà thôi, đem so sánh sẽ làm cho người ta cảm thấy chán ghét, là đồ bỏ đi.

Băng Ngữ Hạ vừa xuất hiện, hoàn toàn đoạt đi danh tiếng của Tư Mã Long

Vân, hắn mới vừa rồi với tư cách là đệ tử của Nộ Tiên thánh quốc, lại là Tiên Thiên thân thể đại thành, có thể nói là tuổi trẻ tài cao, nhân tài tuấn ngại, làm cho người ta chú ý, hiện tại Băng Ngữ Hạ vừa ra, nàng

mới thật sự là long phượng, Tư Mã Long Vân mới vừa rồi chỉ là thổ long

mà thôi.

Coi như là bị Băng Ngữ Hạ đoạt đi danh tiếng, Tư Mã Long Vân cũng không

dám thốt một tiếng, mặc dù nói hắn chính là đệ tử của Nộ Tiên thánh

quốc, nhưng mà so với Băng Ngữ Hạ còn kém quá xa.

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.