Đế Bá (Truyện dịch)

Chương 12: Là Ta Ngang Ngược, Ương Ngạnh (2)



Một người chỉ vừa mới tới Cửu Thánh Yêu Môn chưa được vài ngày đã mở miệng đòi diệt môn phái của người ta, đúng là điên rồ. Nam Hoài Nhân vừa rồi còn cảm thấy Lý Thất Dạ có chút cao thâm khó lường, nhưng lúc này, hắn lại thấy y thật cuồng vọng vô tri khiến người ta tức lộn ruột.

Lý Thất Dạ vốn chẳng muốn nhìn Phó đường chủ và Từ Huy thêm chút nào nữa, bước ra ngoài, tựa như đang đi dạo giữa chốn không người, nói: – Không cần biết hiện tại ai là chủ nhân của Cửu Thánh Yêu Môn. Yêu Hoàng cũng được mà Chân Nhân cũng thế. Các ngươi muốn quy củ thì cứ theo quy củ, không muốn theo thì không theo, ta đều tiếp hết. Hôm nay, ở đây, ta sẽ đồ sát Cửu Thánh Yêu Môn, tiễn các ngươi xuống gặp lão đầu gà. – Giỏi! Giỏi! Thật hay cho một thằng nhóc vô tri. Nay bổn tọa trước sẽ rút gân, sau sẽ lột da ngươi xem ngươi diệt Cửu Thánh Yêu Môn của ta bằng cách nào. Từ Huy giận quá hóa cười, đây là chuyện buồn cười nhất trong đời hắn từng nghe. Loại người cuồng vọng và vô tri đến thế này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Lúc này đây, Mạc hộ pháp với Nam Hoài Nhân đều vô cùng xấu hổ, hận không thể tự đào lỗ mà chui xuống. Lý Thất Dạ chưa từng luyện qua thứ đạo pháp nào, lại dám cao giọng đòi diệt Cửu Thánh Yêu Môn, thế này đúng là quá ngu xuẩn rồi. Hiện nay, Cửu Thánh Yêu Môn là một môn phái cực hùng mạnh ở Đại Trung Vực, nắm giữ cả một Cương Quốc rộng lớn, có mấy người có thể đồ sát bọn họ đây?

Lý Thất Dạ không quan tâm gì đến những lời Từ Huy nói, cũng chẳng thèm liếc nhìn hắn, cứ thế ung dung bước ra ngoài. Từ Huy tức đến ói máu vì sự ngông cuồng của Lý Thất Dạ, phẫn nộ quát lên: – Súc sinh! Chết đi!

Vừa dứt lời, kiếm của hắn cũng vừa chém về phía Lý Thất Dạ.

– Dừng tay! Đúng lúc này, một giọng nói hùng hồn như tiếng sấm vang lên giữa trời không của Cửu Thánh Yêu Môn, uy nghiêm đến vô cùng. Tiếng sấm rền vang khiến cho lòng người không thể nào chống cự.

Cả Mạc hộ pháp và Nam Hoài Nhân đều cùng một tâm trạng tức điên người. Lần khảo hạch này được cử hành ở một trong các tòa chủ phong. Bên phía Cửu Thánh Yêu Môn thậm chí không có lấy một vị trưởng lão, hai người chủ trì đều là hộ pháp. Một là Hứa hộ pháp, sư phụ của Từ Huy. Một là thủ tịch Đại hộ pháp Úc Hà, vị hộ pháp mạnh nhất của Cửu Thánh Yêu Môn.

Từng vầng hào quang nhập vào xuất ra quanh người của Hứa hộ pháp, nhìn giống như bản thân hắn được tạo ra từ thần kim. Đại hộ pháp thì còn đáng sợ hơn, khí tức Vương Hầu toát ra mạnh mẽ, khí huyết cuồn cuộn. Đây tuyệt đối là một Vương Hầu vô cùng cường đại, đạt tới cấp bậc này, chỉ khẽ trở tay là có thể hô mưa gọi gió.

Trọng tài bên Cửu Thánh Yêu Môn là Hứa hộ pháp và Úc Đại hộ pháp, còn phía Tẩy Nhan Cổ Phái là Mạc hộ pháp.

Lúc này, ở trên tòa chủ phong, có vô số đệ tử trẻ tuổi đến xem náo nhiệt, đứng vây thành ba vòng, chật cứng như nêm, một con ruồi cũng khó mà bay lọt.

Hai phái kết thông gia, đương nhiên nhóm người phản đối nhiều nhất là các nam đệ tử trẻ tuổi, nên âm thanh của bọn họ cũng là lớn nhất. Lý Sương Nhan là nữ thần trong lòng bọn họ, là công chúa của Cửu Thánh Yêu Môn.

Một môn phái nho nhỏ như Tẩy Nhan vốn không có tư cách để làm thông gia với họ, càng không nói tới hạng phàm nhân có phàm thể, phàm luân, phàm mệnh như là Lý Thất Dạ. Loại người này, ngay cả xách dép cho công chúa của Cửu Thánh Yêu Môn cũng không xứng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.