Đấu Phá Thương Khung

Chương 25: Tiễn Do Ngã Xuất



Lén lén lút lút đi vào căn phòng của mình, Tiêu Viêm rất nhanh đóng cửa, sau đó chạy tới góc phòng, cuối cùng lấy ra một đống dược liệu và vài viên ma tinh, cẩn thận đem chúng cất vào trong ngăn tủ, ngửi sâu một hơi mùi của dược tài trên tay, hắc hắc cười dài thở phào nhẹ nhõm.

Vì có thể dốc lòng tu luyện, Tiêu Viêm lần này ước chừng đã mua đủ số dược tài dùng trong tám tháng, xem bộ dáng này, những ngày còn lại trong năm, là định vượt qua trong khổ tu.

Thân mật vỗ vỗ ngăn tủ, khóe miệng Tiêu Viêm giật giật, đi tới cạnh giường, thả lỏng người nằm xuống, hơn nửa ngày bôn ba, thật sự làm hắn có chút mỏi mệt

“Viêm nhi, có ở trong không?” Có chút mơ hồ, tiếng đập cửa bỗng nhiên truyền đến.

Dụi dụi con mắt đang mơ hồ, Tiêu Viêm nhảy xuống giường, sau đó mở cửa phòng, nhìn Tiêu Chiến đứng ở ngoài, gãi gãi đầu, cười hỏi: “Phụ thân, có việc gì sao?” “Không có việc gì thì không thể tìm ngươi? Ngươi tiểu tử này, trốn ta hai tháng.” Bàn tay thân mật vỗ vỗ đầu Tiêu Viêm, Tiêu Chiến cười mắng.

Nhìn nụ cười ôn thuần của Tiêu Chiến, Tiêu Viêm trong lòng có chút cảm động, cũng không biết nói cái gì.

“Vẫn đang tự trách việc đó sao? A a, nàng không chấp nhận con ta, là tổn thất của nàng, chẳng có gì đáng thương tâm, một đại nam nhân, lại làm một cái tiểu nữ nhân bộ dáng, ta biết, con của Tiêu Chiến ta, tuyệt đối không phải phế vật!” Tiêu Chiến hào sảng nói. “A a, phụ thân, ba năm sau, Viêm nhi sẽ tự mình đi Vân Lam tông.” Cười cười, Tiêu Viêm nhẹ giọng nói.

Tiêu Chiến hơi thu liễm nụ cười, nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, có chút chần chờ nói: “Phụ thân cũng không sao, ngươi… Thực sự định đi? Phụ thân không phải nói ngươi kém Nạp Lan Yên Nhiên, nhưng thực lực của Vân Lam tông…” Tiêu Viêm mỉm cười, gật gật đầu, môi nhếch lên thành một cái quật cường tuyến điều: “Phụ thân, có một số việc, tránh không được, là nam nhân, nên phải gánh vác.” “A a, tính tình này, rất giống ta, hai ca ca của ngươi nếu biết ngươi có thể hiểu được, sợ rằng cũng rất cao hứng.” Đối với chấp nhất của Tiêu Viêm, Tiêu Chiến vui mừng cười, khẽ thở dài một tiếng, lập tức gật đầu thật mạnh: “Được, phụ thân sẽ chờ con của ta đòi lại mặt mũi thời điểm! Ta muốn Nạp Lan Túc lão hỗn đản đó mang theo sính lễ đến cầu ta thu hồi lại hưu chứng trước kia!” Tiêu Viêm gật đầu, bật cười.

Nhìn thiếu niên phất tay, Huân Nhi bất đắc dĩ lắc lắc đầu, chỉ có thể gật đầu, sau đó trong ánh mắt của hắn, chậm rãi tiến vào bóng tối.

Đi qua một hành lang, trong phòng bỗng nhiên vang lên tiếng Tiêu Chiến và mấy vị trưởng lão tranh cãi, mà mục đích tranh cãi, vừa lúc là việc sử dụng bốn vạn kim tệ kia.

Cước bộ dừng lại, nhợt nhạt lông mi nhíu lại, khẽ thở dài một hơi, ngón tay thon dài giáp lại, một cái tử kim tạp xuất hiện trong tay.

Đầu ngón tay quệt vào trên tửu kim tạp, kim tạp hóa thành một luồng kim quang bắn vào trong căn phòng đang tranh cãi không ngớt.

Tùy ý liếc mắt căn phòng bỗng nhiên im lặng, Huân Nhi nhàn nhạt nói: “Tiền mua trúc cơ linh dịch, sẽ do ta trả, trong tạp có mười vạn kim tệ, mấy vị trưởng lão không cần làm Tiêu thúc thúc khó xử nữa.” Trong phòng, một mảnh yên tĩnh, một lúc sau, mới truyền ra tiếng mấy vị trưởng lão cười khổ ứng thanh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.