Lăng Hàn đi tới bên bàn, lấy giấy bút ra, lập tức viết như rồng bay phượng múa.
Hắn viết rất nhanh, sau đó đưa giấy cho Trương Vị Sơn.
Nể mặt mũi của Chư Hòa Tâm, hắn vẫn quyết định giúp Trương Vị Sơn một tay. Dù sao Chư Hòa Tâm cũng đi theo làm tùy tùng, vì hắn bỏ khá nhiều công sức, còn cung cấp manh mối Địa Long thảo.
Trương Vị Sơn tiếp nhận giấy, ánh mắt quét qua, lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Đây là đan phương của Hồi Thiên Đan!
Tuyệt đối đúng, bởi vì không chỉ dược liệu giống tàn phương, hơn nữa phối chế cũng giống, còn nhiều ra ba vị dược liệu không trọn vẹn.
Trương Vị Sơn vô cùng kích động, bởi vì đan đạo giới hiện tại đã công nhận Hồi Thiên Đan thất truyền, lúc trước dù hắn bỏ số tiền lớn mua được tàn phương, tấm tàn phương kia kỳ thực đã bị rất nhiều Đan sư thôi diễn qua, muốn tính ra phương pháp phối chế hoàn chỉnh, nhưng đều không thành công.
Nếu như hắn đẩy ra thành đan, địa vị ở đan đạo giới tất sẽ tăng lên một đoạn dài.
Buồn cười, trước đó hắn còn không nỡ cho người ta xem tàn phương, hiện tại mất mặt thế nào a?
Mặt hắn trở nên đỏ chót.
Chư Hòa Tâm hừ một tiếng, nói:
– Trương lão đầu, hiện tại cao hứng chứ?
Hắn còn chưa nguôi cơn tức.
– Khà khà, khà khà khà!
Trương Vị Sơn có chút ngượng ngùng nở nụ cười, cầm đan phương như là bảo bối.
Lăng Hàn đi ra ngoài, nói:
– Ta đi đây.
– Đa tạ tiểu hữu!
Trương Vị Sơn vội vã nói, biết được Lăng Hàn đang ở Thiên Dược Các, hắn ngược lại không vội sửa chữa quan hệ với Lăng Hàn, hơn nữa hắn cũng cần một ít thời gian đến thích ứng.
Lăng Hàn gật gù, ra khỏi phòng, lững thững mà đi.
– Này này này, ngươi người này quá không có suy nghĩ a!
Thích Chiêm Thai đuổi theo, vẻ mặt đầy trách cứ.
Lăng Hàn cười nói:
– Ta không có suy nghĩ nơi nào?
– Ngươi rõ ràng không phải đệ tử của Chư Đại Sư, lại hại người ta mất mặt!
Nàng trách cứ, trước nàng còn nói muốn làm sư tỷ của Lăng Hàn, sau này bảo bọc Lăng Hàn, không nghĩ tới tên này trâu bò như vậy, lại đuổi Đoan Mộc Trường Phong đi rồi.
– Ta chưa hề nói, là người cho rằng như thế.
Lăng Hàn lắc đầu.
– Mặc kệ, ngươi nhất định phải bồi thường ta!
Vẻ mặt của Thích Chiêm Thai rất vô lại.
– Vậy ngươi muốn ta bồi thường như thế nào?
Lăng Hàn hỏi.
Thích Chiêm Thai nghiêng đầu nghĩ một hồi, nói:
– Hiện tại ta còn không nghĩ ra, trước tiên ghi đó. Đúng rồi, ngươi là tới tham gia Đại Nguyên luận võ sao?
– Không sai.
Lăng Hàn gật đầu.
– Vậy ta lòng tốt cho ngươi một ít tin tức bí mật!
Thích Chiêm Thai nói.
– Lần này là đến không ít cao thủ, như tứ ca của ta liền không cần phải nói, khẳng định có thể được số một! Kế tiếp còn có Thạch Lang Môn Lý Đông Nguyệt, có người nói cũng là Tụ Nguyên tầng chín, còn luyện võ kỹ Hoàng Cấp Tiểu Thiên Nguyên Thủ đến cảnh giới đại thành, ngay cả tứ ca cũng đánh giá rất cao. Đại Nguyên luận võ lần trước, hắn là người thứ năm.
– Còn có Kim gia lão tam Kim Vô Cực, gia hỏa kia cũng rất yêu nghiệt, tu thành Kim Dương Chưởng của Kim gia, nghe nói còn có hai đạo chưởng khí, lần trước xếp thứ sáu.
Người của Đại Nguyên thành chỉ có thể ở tham gia luận võ Đại Nguyên thành, người thành khác không thể tới đây, mọi người đều bảo vệ mảnh đất nhỏ của mình.
Rất nhiều người báo danh, đội ngũ thật dài.
Lăng Hàn rất an tâm đứng xếp hàng, hắn đã triệt để thả xuống thân phận Thiên Nhân Cảnh kiếp trước, tất cả bắt đầu lại từ đầu, làm người bình thường, xếp hàng lại có cái gì.
Đại khái hai giờ sau, hắn mới trồi lên đầu, phía trước cũng chỉ còn sót lại một người.
Nhưng lúc này, chỉ thấy một thiếu niên ở dưới bốn tráng hán bận hắc y bao vây, một đường mạnh mẽ chen tới. Năm người đi tới chỗ ghi danh, trực tiếp xuyên đến trước mặt Lăng Hàn.
– Này, ra sau xếp hàng đi!
Lăng Hàn hơi nhướng mày, bất mãn nói.
– Hả?
Thiếu niên kia quay đầu nhìn Lăng Hàn một chút, không khỏi bật cười, dùng vẻ mặt tràn ngập không thể tin tưởng nói.
– Ngươi lại muốn ta đi xếp hàng? Ngươi biết ta là ai không?
—————