Ba người Đinh Thụ dẫn đầu các Đại Đế đánh vào Tử Vong động. Trên thực tế, Tử Vong động chiến đấu chưa từng đình chỉ bao giờ, chỉ có Đại Đế trọng thương, bỏ mạng mới đi Sinh Mệnh động khôi phục, tạo thành một vòng chiến đấu tuần hoàn. Nhưng lúc mọi người tới Tử Vong động, bọn lại kinh ngạc phát hiện, chiến đấu ở nơi này dừng lại. Đây là tình huống như thế nào? – Vài ngày trước, đột nhiên lão Thần thú đánh chúng ta bay ra ngoài, sau đó lấy loạn thạch ngăn chặn đường nối, chúng ta phải dời loạn thạch trước mới có thể tiếp tục công kích. Vô Nhai Đại Đế nói. Kết cấu thiên địa tại Đế đảo rất kiên cố, cho dù là Đại Đế, muốn phá vỡ đống loạn thạch cũng không phải chuyện đơn giản. Hơn lão Thần thú đánh mọi người bay ra khỏi động, sau đó lại bắt đầu lấp động, lối đi dài bao nhiêu? Cho nên, thanh lý loạn thạch là việc rất vất vả.
– Chúng ta tới! Ba người Đinh Thụ đứng dậy, bọn họ nắm giữ yếu tố Hủy Diệt, rất thích hợp làm công việc đào hố. Lão Thần thú có thể một đường hát vang tiến mạnh, đương nhiên bởi vì hắn nắm giữ yếu tố Hủy Diệt, nếu không, tiến độ sẽ chậm hơn rất lớn. Hơn nữa, đây là loạn thạch rơi xuống, cũng không phải dính liền một khối, độ khó cũng giảm đi rất nhiều, không thể so sánh với lão Thần thú lúc ấy. Ba bá chủ Nguyên thế giới thanh lý loạn thạch. – Có cảm giác hay không, sau khi chúng ta tiến vào nơi này, phong cách đã giảm xuống. Đại Hắc Cẩu nói. – Mỗi ngày bị người ta đánh không tính, còn phải làm việc đào mỏ. Ách, rõ ràng là Đại Đế chiến, vì bảo vệ thiên hạ thương sinh, là thần thánh, là sự nghiệp vĩ đại, vì cái gì ở trong miệng ngươi lại biến dạng nghiêm trọng như thế? – Chỉ có ngươi! Tất cả mọi người chỉ vào Đại Hắc Cẩu, cũng muốn phân rõ giới hạn với nó. Muốn nói thực lực Đại Hắc Cẩu, cả đời này nó không thể vấn đỉnh mạnh nhất, nhưng mà, có thể tiện đến mức bị các Đại Đế bài xích thì nó đã đạt tới độ cao của lão Thần thú. Từ điểm đó mà nói, Đại Hắc Cẩu xem như có thể tự hào. Ngược lại cũng không có chuyện làm, Đại Hắc Cẩu không ngừng nói nhảm với mọi người.